EDITOR: Park Hoonwoo
BETA: Ellen
- o0o-
Tối hôm qua Snape có lẽ hơi gấp gáp, cho nên hôm nay hắn quyết định tạm hoãn kế hoạch, tiếp tục tám nhảm, sau đó Snape phát hiện, mớ thông tin hắn biết từ đống sách hắn mượn để hiểu thêm về sinh vật huyền bí đều vô dụng.
Ví dụ.....!
"Máu của bạch kỳ mã..." Harry đang ngồi chờ bữa thứ tư, nhàm chán nhìn tài liệu trên kệ độc dược "Giáo sư, chai này thầy mua trong cửa hàng độc dược ạ?"
"Không phải, chai đó là máu của bạch kỳ mã ngày xưa Chúa Tể Hắc Ám giết, tôi chưa tìm được cách giải nguyền." Snape ngẩng đầu nhìn, thấy Potter đang nhìn chằm chằm chai máu đó "Làm sao?"
"Giáo sư, thầy có thể cho con nửa bình này nếu con giải quyết vấn đề nguyền rủa dùm thầy không?" Harry cầm bình máu bạc kia, mong đợi nhìn Snape.
"..." Snape im lặng nhìn thẳng Harry, khiến y thất vọng cúi đầu "Một phần tư." Giọng nói của Snape vang lên, ánh mắt Harry lập tức sáng bừng, một phần tư cũng được.
Lựa nhanh một chai rỗng từ đống chai lọ, Harry cẩn thận lấy ra một phần tư, sau đó..nhỏ nước miếng vào ba phần tư còn lại "Phi!"
".." Bút lông chim trên tay Snape rơi xuống bàn, biểu cảm cũng nát bét "Har-ry-Pot-ter!" Mi đang làm cái gì! Muốn chết phải không! (▼皿▼#)
"Đừng tức giận, giáo sư!" Ngay lúc Snape tức đến mức sắp rút đũa phép ra, Harry đã vội vàng giải thích "bạch kỳ mã nằm trong thực đơn của giffin, nước miếng của griffin có thể giải quyết nguyền trong máu bạch kỳ mã." Griffin năm đó ăn muốn hết cả đàn bạch kỳ mã luôn có ai dính nguyền rủa đâu.
"...." Snape nhìn chai máu bạc Potter đưa lại, rất chi là không muốn đụng vào, đây là lần đầu tiên hắn gớm tài liệu độc dược "Không có cách khác sao?"
"Có, bột phấn mài từ răng bạch kỳ mã rồi trộn với máu cũng có thể, nhưng ít nhất phải ba cái." Bởi vì răng bạch kỳ mã không có tí tác dụng độc dược nào, cho nên thị trường không có mặt hàng này.
"...Cái này cho trò..." Hắn tình nguyện ra giá cao mua của Lucius không thì mua trong chợ đen cũng không muốn cái bình này!
"..." Nghe ra chê bai trong giọng của Snape, Harry cất chai, trước đó nhổ răng con sao không thấy thầy chê vậy!
Bữa thứ tư lên bàn, Harry cẩn thận rưới một phần tư kia lên trên đùi dê, cắt một miếng bỏ vào miệng dưới đuôi mắt giần giật của Snape, ngon quá ~, hèn gì phương pháp xơi bạch kỳ mã trong truyền thừa nhiều đến thế.
Snape hít sâu, sửa cây bút lông chim bị mình bẻ gãy, griffin quả nhiên xứng với cái danh vua của bầu trời!
....!
Sau khi thông suốt, Marcus bắt đầu thể hiện phong độ của Slytherin, hảo cảm của hắn trong lòng Wood phải nói là tăng vèo vèo, "vô tình" ăn đậu hủ là chuyện thường ở huyện, nữ sinh Gryffindor thở dài nhìn Wood xem Marcus là anh trai tốt, đến thế này rồi mà còn, đáng đời anh nằm dưới!
Nhìn Marcus tự nhiên đi đến sau lưng Wood, một tay kề cổ, mặt còn dán vào một bên Wood nói chuyện, cách gần đến thế, lúc nói mặt vô tình đụng vào nhau hay hơi thở cạ lên lỗ tai là chuyện bình thường...chẳng qua đối với Wood mà nói, Harry yên lặng nhìn cặp song sinh Weasley, phương thức hệt nhau, chẳng qua là hai con người tóc đỏ kia có thêm cắn lỗ tai, rồi kiss gì gì đấy.
A a, đàn anh Wood, anh nhìn chỗ ngồi thứ tư bên trái đối diện với mình xem! Harry nhìn Wood hiển nhiên nhận hộp bánh Marcus tặng, còn hắn chồm người đến trước một tay chống bàn, một tay giới thiệu mấy vị trong hộp, Wood hoàn toàn không phát hiện mình bây giờ đang bị Marcus ôm vào lòng.
Bên Slytherin, năm bảy nhìn Marcus dùng không đến một tháng đã chuyển tình hình từ tặng có hộp bánh cũng bị cảnh giác nửa ngày, sang mờ ám thân mật, chắc chắn chưa đến hai tuần nữa, Marcus có thể lôi được Wood lên giường "Không ngờ Marcus có tài đến thế."
"Tớ cũng thế." Đồng bọn nhìn hai con người bên kia, cảm thấy mình thiếu đi một người bạn, nhưng ai mượn anh kiếm bạn gái