Đưa tay che mắt, bảo vệ đôi mắt khỏi ánh mặt trời chói chang, dò xét mặt trời với đám mây xung quanh nó.
"Ừm...." Trưởng lão nhân mã cân nhắc nghiêm túc, Firenze và Bain cũng nghiêm túc y chang, hai người im lặng đếm ngược trong lòng: Ba, hai, một....!"Chiều nay trời chắc sẽ đổ tuyết đấy, Firenze, con bảo mọi người trong tộc cất thức ăn đi, để cái nào hư vì lạnh quá, ta sẽ để nhóc con không biết quý trọng thức ăn đó nhai hết!"
"....Vâng." Firenze xoay người, trưởng lão gần đây không uống thuốc, bệnh càng ngày càng nặng rồi.
"..." Bain cảm thấy, mặc dù đã biết cái hồ kia là thứ gì, nhưng hắn vẫn muốn múc nước trong cái hồ đó cho ông uống, sau khi Cậu Bé Vàng vào cái hồ đó xong, ông không cho hắn đến đó lấy nước nữa, dạo rày càng ngày càng khùng.
Trưởng lão nhìn ánh mắt mang hàm ý không chịu nổi của Bain, khinh bỉ ngẩng đầu nhìn tầng mây dày đặc bao quanh mặt trời, mặc dù tuyết sắp rơi, nhưng mặt trời vẫn ngoan cường chui ra áng mây.....trưởng lão nhân mã hả hê, này thì không biết kính lão đắc thọ.
....!
Kể từ cái lần bình an vô sự đi qua lãnh địa của mấy con nhện tám mắt khổng khồng lồ kia, Snape vẫn luôn muốn lôi Harry vào mấy chỗ sâu trong rừng Cấm, có một lần hắn vào rừng Cấm tìm tài liệu vô tình nhìn thấy một bụi cây cực kì hiếm, nhưng bạch kì mã hay đến đó, cho nên hắn không có cách nào hái cái bụi kia.
[Gần đây giáo sư độc dược muốn đến rừng Cấm một chuyến, hình như là cái nơi thầy ấy muốn đến không dễ đến lắm thì phải.] Medusa lúc Harry gõ cửa lần nữa, tê tê nói, Harry không trả lời, chỉ đánh bóng thêm cho cô nàng vài lần.
[Tê —-] Medusa hài lòng lên tiếng.
Harry đã cất đũa phép trước khi gõ cửa, Snape vừa mở cửa đã nhìn thấy người lính gác không biết dạo rày bị gì mà kêu hoài, có phải hắn cần đổi lính khác không, chứ cái này –—- liếc Medusa — càng ngày càng điên, chắc già quá rồi.
Snape thương nhớ bụi tài liệu kia hơi lâu, nhưng lần nào hắn dành thời gian đến rừng Cấm thì xung quanh nó không bạch kì mã cũng có sinh vật gì khác, hắn đã từng cố gắng hết sức biểu đạt rằng mình sẽ không tổn thương họ, nhưng mấy sinh vật não có hố kiêu ngạo ngất trời kia vừa thấy hắn đã đuổi.
Nhìn Harry đang xẻ thịt, Snape bắt đầu suy tính, làm sao có thể đề cập một cách tự nhiên...Oh! Chết tiệt! Hắn hoàn toàn không biết phải mở miệng làm sao!...Snape lần đầu tiên phát điên.
Thật ra, Snae bây giờ chỉ cần lượn rừng Cấm một mình, sẽ thấy các sinh vật tự động né hắn ra, đáng tiếc, lần hôm bữa là lần đầu tiên hắn đặt chân vào rừng Cấm lại sau khi vô tình ký hôn khế với Harry.
"Khụ..." Xung quang đột nhiên có tiếng ho khan khiến Snape tỉnh hồn, vừa quay đầu sang đã thấy Potter ho muốn sặc luôn cái phổi ra ngoài bên cạnh.
Nhìn ngu quá...Snape càng cảm thấy mình không có cách mở miệng nói Potter đến rừng Cấm với hắn.
Rót cho y ly nước, Harry nhanh chóng uống hết phân nửa, khạc mấy cái, cuối cùng mới hết "Cảm ơn giáo sư."
"Potter, tôi cảm thấy nguyên nhân lớn nhất trò không đến nhà bếp ăn là vì sợ mình nghẹn chết xong bị gia tinh đi thông báo cho ba đỡ đầu của trò đến nhận xác." Đối mặt với giễu cợt sắc bén của Snape, Harry chỉ biết cười trừ.
"Giáo sư, cái đó, lần con đến rừng Cấm á, Aragog có nói muốn dùng mạng nhện của mấy con nhện chết trước đó để bồi tội." Cho dù không có, Aragog cũng không dám vạch trần y.
"Mạng nhện?" Snape tính toán lãnh địa của nhện tám mắt với