"Mi là ai?"
"...!Harry...!Potter." Giọng nói đứt quãng của Harry truyền từ trong miệng bị đôi tay bịt kín ra.
"Mi thức tỉnh huyết thống rồi phải không?"
"Phải..."
"Như vậy, mi quen biết Draco Malfoy và Ron Weasley như thế nào?" Snape hơi híp mắt, hắn có dự cảm, đáp án của vấn đề này rất quan trọng.
"...!Ở cửa hàng trang phục...!và trên tàu tốc hành.." Harry là nói thật, chẳng qua đây là kiếp trước.
"Hoặc ta đổi một cách hỏi khác.
Vì sao mi Draco Malfoy và Ron Weasley lại đánh nhau trong Rừng cấm?"
"Rắc" Trong nháy mắt câu hỏi của Snape bật ra đó, Harry khôi phục được chút sức sau đó tự bẻ lệch khớp cằm mình, khiến cho miệng hoàn toàn không thể mở được.
"Harry Potter" Snape tiến lên kéo tay che ngoài miệng của Harry ra, hàm răng cắn chặt cho hắn thấy cho dù bây giờ hắn có hỏi bất kỳ vấn đề gì, thì Potter trước mắt sẽ không nói cho dù một chữ.
"Thực tốt, Potter!" Snape là một bậc thầy độc dược, hắn không phải bác sĩ khoa chỉnh hình, không biết làm sao để nắn lại khớp.
Cho dù hắn muốn dùng độc dược để chữa, thì tiền đề là Potter trước mặt này có thể mở miệng ra mà uống cho hết.
"..." Harry chịu đựng đau đớn trên cằm, sống chết trừng mắt nhìn Snape, dùng ánh mắt thuyết minh quyết tâm không nói của mình.
"Potter, dựa theo tình huống của mi hiện tại, mi không có khả năng cho ta thêm một cái Oliviate, cho dù ta có cho mi trở lại tháp Gryffindor, thì ta sau khi đã cảnh giác cũng không có khả năng cho mi ám toán lần nữa.
Cho nên mi hiện tại sống chết không mở miệng là một hành vi hoàn toàn phí sức, chỉ cần mi còn đi học ở Hogwarts, ta có rất nhiều thời gian cùng tinh lực để mi có thể phun ra bí mật nho nhỏ của mình." Snape tức giận ngồi lại trên ghế, hay tay lồng vào nhau, dùng ngữ điệu âm trầm nói chuyện với Harry.
"..." Harry vẫn đứng ở góc tường như trước, không có bất kỳ động tác nào khác, dùng ánh mắt thuyết minh: Tôi chính là không nói.
"...!A, Harry Potter" Đột nhiên, Snape cười "Ta đúng thật không có biện pháp cạy miệng của mi ra, nhưng vô luận là Pomfrey hay Dumbledore đối với phương diện chỉnh xương đều biết một chút, tuy rằng chưa thực hành qua bao giờ, nhưng thử vài lần thì sẽ thành công thôi, đến lúc đó mi không phải chỉ là nói cho ta bí mật nho nhỏ của mình nữa, mà là giải thích với Dumbledore và Pomfrey vì sao ta phải sử dụng chân dược với mi, mà mi tại sao lại tình nguyện đi bẻ khớp xương của mình cũng không nói ra cho ta."
"..." Harry vẫn không phản ứng như cũ.
"Vậy được rồi, xem ra mi đã lựa chọn một con đường không hề sáng suốt." Snape đứng dậy đi vào bên trong lò sưởi, tay cầm bột flo muốn ném.
Harry đột nhiên xông đến cướp, nhưng bởi vì dược hiệu vẫn chưa hết, lập tức ngã trên sofa, chỉ có thể túm chặt áo choàng của Snape.
"Xem ra Potter tiên sinh đã hối hận với sự lựa chọn của mình?" Snape nhướn mày, ngồi xuống đối diện Harry "Hiện tại, mi muốn nói cho ta cái gì?"
"..." Nhìn Harry hoàn toàn không trốn được bất đắc dĩ bẻ khớp cằm