EDITOR: PARK HOONWOO
BETA: KIU
- o0o-
Đi vào tháp Gryffindor, ký túc xá của bọn Harry đã được thu xếp êm xui, bởi vì Ron đang mặc đồng phục Ravenclaw, nên tránh để hôm sau cậu ta thành trung tâm của sự chú ý, James cho cậu ta mượn một bộ đồng phục.
"Harry, sao hôm nay cậu không để tớ sửa chữa kí ức của Snape?" Lúc đang cùng Lucius xưng huynh gọi đệ, cậu đã chuẩn bị sẵn sàng để phóng thần chú, nhưng lại bị Harry nháy mắt ra dấu ngăn lại.
"Chuyện hôm nay quá bất ngờ, cả chuyện Chúa Tể Hắc Ám cũng thế, tớ vẫn chưa chuẩn bị xong.
Cho dù sửa chữa ký ức của bọn họ đi chăng nữa thì lỗ hổng còn lại cũng quá nhiều." Harry bất đắc dĩ thở dài "Ron, chúng ta cứ sử dụng Bế Quan Bí Thuật trước khi có thể trở về được đi, Chúa tể Hắc Ám bây giờ cũng không phải tên điên chúng ta biết.".
Đam Mỹ Sắc
"Chúa Tể Hắc Ám chết tiệt!" Ron nhỏ giọng mắng, cậu không thích Bế Quan Bí Thuật, làm một người năng động, kết quả của việc sử dụng Bế Quan Bí Thuật chính là thường xuyên phát ngốc.
Bởi vì đột nhiên xuyên không, nên Harry cũng không biết lúc y xuyên đến đã là tối thứ sáu, kết quả là sáng hôm sau khi Harry rời giường và phát hiện đã trễ học, y mới vội vàng túm Ron dậy, hai đứa hấp tấp chạy đến cửa phòng học phòng chống nghệ thuật hắc ám (thời khoá biểu của Hogwarts cả ngàn năm rồi cũng không thay đổi bao nhiêu), để rồi sau đó phát hiện trong phòng không có ai.
"Uấy, Harry!" James đang vừa ầm ĩ vừa đến đại sảnh đường với nhóm đạo tặc, vô tình nhìn thấy Harry và Ron đang cố gắng hô hấp liền chậm rì rì đi lại.
"James, cậu biết hai người bọn họ? Hình như tớ chưa thấy họ trên trường bao giờ?" Sirius Black bây giờ vẫn chưa đến Azkaban, nên trên mặt cũng không có nét điên loạn kia, khuôn mặt anh tuấn cười vui vẻ.
"Một câu không hết." James cũng biết lai lịch của hai người bọn Harry không thể nói lung tung "Xét theo một khía cạnh nào đó, bọn họ có thể nói là học sinh chuyển trường." Là học sinh chuyển từ tương lai đến.
"Chào buổi sáng, James." Harry gian nan kéo Ron còn đang mê mang "Một ngày tốt lành nhé."
"Chậc, nghe James nói, hai người là học sinh chuyển trường?" Sirius nghiêng người dựa vào một cây cột nào đó trên hành lang "Ngày xưa hai người học ở đâu?"
"Durmstrang." Dù sao Sirius cũng không thể chạy đến Durmstrang.
"Ồ? Nhưng khẩu âm tiếng anh của hai người rất chuẩn."
"Trong nhà nói trước sau gì cũng phải về lại Anh, cho nên trước giờ ở nhà nói tiếng Anh, ra ngoài mới nói tiếng Đức." Năm đó bỏ trốn đến Đức, không nói được tiếng Đức làm sao có thể sống sót.
"Được rồi, Sirius.
Chúng ta đi ăn sáng đi, nếu không nhanh lên thì hết bít tết mất." Lupin bất đắc dĩ lên tiếng, mỗi lần đều la cà khắp nơi, để rồi đến lúc ngồi xuống bàn dài chỉ có thể đáng thương cắn nĩa vì không giành được bít tết.
"Bò bít tết! Anh em mọi người cứ chậm rãi, tớ đi trước!" Sirius cứ như uống phải thuốc kích thích khi nhắc đến bò bít tết vậy, vội vã lao đi, trên đường còn đụng ngã vài người, Lupin bất đắc dĩ theo sát phía sau, một bên xin lỗi học sinh bị Sirius đụng trúng, một bên la lớn "Sirius! Cậu cẩn thận chút!"
Đại sảnh đường của Hogwarts mười mấy năm trước cũng chẳng thay đổi bao nhiêu, thứ duy nhất khác biệt là Gryffindor và Slytherin không đối chọi gay gắt như vậy.
Harry nhìn một Gryffindor vừa mới chào một Slytherin ngoài cửa lớn, hơn nữa