- o0o-
EDITOR: PARK HOONWOO
SỬA LỖI VÀ BETA: PARK HOONWOO
- o0o-
"Đây là sao............" Harry nuốt câu tiếp theo vào bụng, cái câu tại sao đũa phép của con lại thay đổi nhất định không được phun ra khỏi miệng.
"Không cần lo lắng, cái này có nghĩa cây đũa phép này rất phù hợp với cậu, cậu tìm được đũa phép định mệnh của mình rồi đấy." Olivander cho là y bị đũa phun lửa doạ sợ rồi, cho nên mới cực kỳ thân thiết giải thích.
"A, cảm ơn, bao nhiêu tiền?" Kích thích hôm nay hơi lớn rồi, y cần nhanh trốn đến nơi nào đó bình tĩnh lại mình cái đã.
Trước khi rời khỏi thế giới phép thuật, Harry vẫn giống như trước được Hagrid tặng một món quà, người bạn cực kỳ thân thiết của y --- Hedwig.
Nhận vé xe lửa, hỏi Hagrid về sân ga chín ba phần tư, trở lại nhà dì, lần này cho dù có nhìn thấy biểu cảm hoảng sợ của bọn họ y cũng chả còn miếng hứng thú nào mà chơi trò ngươi là quái vật! không, con là phù thuỷ." nhàm chán đó nữa.
Dì đã dọn dẹp xong căn phòng chứa đồ chơi trên tầng hai của Dudley, y mệt mỏi lên lầu đóng cửa lại, sau đó lên giường nằm, trong đầu bây giờ toàn là thảm trạng của thế giới phép thuật năm đó khi vũ xà xuất hiện.
"Merlin đáng chết, đừng nói với tôi là ngài chỉ muốn tua phim lại để xem lần nữa chứ." Y vô lực thở dài, cho dù là Chúa tể Hắc Ám hay là vũ xà, tất cả phải chờ đến sau khi khai giảng mới giải quyết được.
Thời gian chờ đợi trong nôn nóng của y cuối cùng cũng kết thúc, Harry đã phải rất cố gắng để ngăn không cho mình trực tiếp độn thổ đến Hogwarts chứ không phải là ngồi đây phí thời gian để nghe dì dượng của mình mắng.
"Ai cha!" Y vươn tay sờ sờ cái trán đụng vào xe của mình, hình như là hơi sưng rồi.
Đến nhà ga, cả gia đình dì dượng của y, đem tốc độ nhanh nhất của bọn họ, ném cháu ngoại trai và hành lý của nó xuống xe, sau đó nghênh ngang rời đi.
"Dượng vẫn kích động như vậy." Vì để cho dì và dượng thích ứng với việc mình là phù thuỷ mà ngày nào y cũng phải sử dụng phép thuật làm vài việc nhà đơn giản.
Chỉ là, tiếng hét của dì mỗi lần y làm thế thậm chí có thể vỡ cả cửa sổ nhà hàng xóm.
Nhớ đến những tiếng hét của dì mà làm cảnh sát đến tìm dượng Vernon vì cho rằng dượng bạo lực gia đình, Harry cười càng ngày càng tươi: Dì Peny nói mình sẽ không để ý chuyện vào sở cảnh sát học một tiết giáo dục tư tưởng cả ngày bởi vì chuyện mình đang luyện giọng.
( cái này mình chế ấy)
Y vừa kéo hành lý vừa hát, xuyên qua cây cột sau đó lên thẳng xe lửa, thật ra thì lúc Harry lên xe đến tận bây giờ, y vẫn chẳng tìm được một toa trống nào, bất quá, tâm trạng y vẫn tốt một cách kinh dị, phải nói, Harry vẫn luôn không quá bình thường từ khi trở về từ Hẻm Xéo, chỉ là y không cảm giác được điều đó thôi.
"Xin chào." Âm thanh nhàn nhạt cùng với chủ nhân nó giống nhau, rõràng là sắc nước nước hương trời, thế mà cứ làm người khác có cảm giác mình là người qua đường Giáp.
"Harry, cậu chưa chết." Đương nhiên sắc nước nước hương trời cũng có this hay that, tính cách hàng cực kỳ quái đản.
"Moni..........!Không phải cậu chưa chết mà phải là cậu còn sống." Harry đỡ trán, cái thể loại tính cách này............hình như chẳng hề ăn nhập chút nào với ngoại hình của cậu ấy hết a!
"Đều giống nhau." Cậu ta tuỳ tiện đi lại ngồi xuống cái ghế đối diện Harry, bá chủ một mình một ghế.
( chế từ bá chủ một mình một phương)
"Cậu đến Anh làm gì?" Moni ngày xưa chưa bao giờ bước ra khỏi Đức trước khi mà vũ xà đánh đến đó.
"Tớ nhận được thư của Hogwarts, và đã từ chối."
"Hình như là tận ba bức." Harry đau đầu nghe cậu ta nói ( thật ra khúc này mình chém bừa thôi, tác giả viết chẳng hiểu chi sất)
"Uhm, tớ đã gặp Lông Trắng." ( cái này tác gải ghi là bạch mao, mà mình thấy để lông trắng cũng được, cho nên