Editor: Rosaline
Beta: Rosaline
- -----------------------
Nhớ lại vẻ mặt vừa rồi của cậu bé, tâm tình của chúa tể Voldemort khó có được trời quang mây tạnh.
Y ngồi xuống ghế sô pha ở bên bàn đọc sách, dựa về phía sau suy tư, trên thực tế, y cũng có chút kinh ngạc với việc mình có thể dễ dàng tha thứ đối với thằng nhóc kia như vậy, đổi thành trước đây, có lẽ chỉ là thân phận của Trường sinh linh giá đều khó để cho y không đi dùng Crucio để phát tiết lửa giận.
Tên nhóc Potter này rốt cuộc có cái gì đặc biệt?
Thật chỉ là bởi vì tác dụng pháp thuật ở trong linh hồn đó? Hay là ý niệm trong đầu một lòng muốn chết vô cùng cường liệt, vô cùng bướng bỉnh của nó, để cho mình không muốn thật đơn giản như vậy làm thỏa mãn nguyện vọng đó?
Thế nhưng y không thể không thừa nhận, loại tâm tình không hề táo bạo mà ôn hòa này, nhưng thật ra làm cho y cảm thấy có chút an bình cùng không muốn.
...!Không phải vậy, dựa theo thói quen bình thường của ngày xưa, cho dù không có thực sự đem cậu bé Avada, chí ít cũng sẽ tìm người khác tới trút cho hả giận.
Voldemort sờ cằm, lúc này vừa lúc truyền đến tin tức từ Lucius, hắn chắc là đến trình bày báo cáo nhiệm vụ lần trước y giao, đó là một ít nội dung tin tức có liên quan tới Bộ Pháp thuật.
Lại nói tiếp.
Y cũng là có chút muốn dùng Trường sinh linh giá khác để làm làm thí nghiệm.
Liên quan tới hấp dẫn giữa mảnh hồn và vân vân...!
Được rồi, y không phải là đem quyển nhật ký giao cho gia tộc Malfoy bảo quản sao? Thuận tiện liền hỏi hắn một chút là được.
- -------------------
Chuyện về sau mọi người cũng đều có thể đoán được.
Chỉ thấy người đàn ông tóc vàng phủ phục trên mặt đất run rẩy.
Hắn cắn răng, chuẩn bị tâm lý vì dằn vặt kế tiếp mà mình sắp phải nhận.
Lấy sắc mặt đáng sợ của chủ nhân hắn xem ra, lần trách phạt này là tránh không được.
Hắn chỉ hy vọng mình có thể sống đi ra khỏi cái trang viên này.
Hắn còn có vợ con...!Còn có sự nghiệp của hắn cùng gia tộc.
Hắn không thể tùy tùy tiện tiện chết ở chỗ này.
"Lucius, chủ nhân của Malfoy, ta đã từng đối với ngươi kỳ vọng cao." Mắt Voldemort nhìn xuống hắn, chậm rãi nói, nhưng ai cũng có thể nghe ra được lửa giận đè nén trong thanh âm.
"Chủ, chủ nhân.
Bề tôi thật không phải có ý định..."
"Crucio —— "
Một phút đồng hồ sau, tiếng thét chói tai của người đàn ông bởi vì Chúa tể Hắc ám ngừng tay mà thở bình thường lại, sắc mặt hắn tái nhợt té trên mặt đất, thở hổn hển.
"Ngươi cho là Chúa tể Voldemort sẽ tin tưởng ngươi là sơ sẩy sơ suất?" Chúa tể Hắc ám lạnh lùng nhìn đối phương, "Lucius a Lucius, ngươi nên dùng cái gì để đền bù sai lầm lớn như vậy của ngươi đây? Ta nên hoài nghi trung thành của ngươi sao? Thậm chí, ngươi ngay cả nhiệm vụ nho nhỏ trước đó ta giao cho ngươi đều làm không được..."
Lucius tận lực lấy lại bình tĩnh, đột nhiên hiểu được, Chúa tể Hắc ám nói "nhiệm vụ nho nhỏ" trước đó giao cho mình, là có liên quan tới khuyên can hành động tự sát của Harry Potter....!
Nhưng vào lúc này, cửa phòng vang lên tiếng đập cửa.
Dưới tình huống này, phần lớn người hầu đều không ở khoảng thời gian này quấy rối Chúa tể Hắc ám.
Hiển nhiên, Lucius cũng chú ý tới điểm này.
Hắn mở to hai mắt, có chút ngạc nhiên.
Nhưng không ngờ đi vào là một gia tinh.
Chúa tể Hắc ám nhăn mày, y quả thực cho gia tinh chăm sóc cậu bé Potter này một ít đặc quyền, để ngừa cậu bé kia lại làm ra hành động như thiêu thân gì.
Làm sao, Nagini không quản được nó? Nó hiện tại rõ ràng ngay cả ma lực cũng không có.
Hiển nhiên, gia tinh Moni cũng đã nhận ra bầu không khí bên trong có chút khẩn trương, hơn nữa nó phải thông báo nội dung, nó cơ hồ là run lẩy bẩy mà nói, "...Chủ nhân, mới vừa, vừa rồi cậu Potter nói vết sẹo của cậu ấy rất đau, đau đến cậu ấy một mực trên giường lăn lộn, con rắn lớn của ngài đang xem chừng cậu ấy, ta...!Ta liền nghĩ nên đến thông báo một tiếng."
Voldemort suy nghĩ một chút, vết sẹo...!Chẳng lẽ là do lửa giận mới vừa rồi của mình đưa tới?
"Hẳn là không có gì đáng ngại, không cần để ý, nếu có tình huống đặc biệt Nagini sẽ trực tiếp tới tìm ta...!Được rồi, nó đồng ý ăn cơm chưa?"
"Oh, đúng vậy, chủ nhân nhỏ Potter rốt cuộc cũng chịu ăn cơm!" Hiển nhiên, cái này làm gia tinh đầu bếp cũng thật cao hứng."Hơn nữa sau khi phát hiện cái gì, cậu ấy còn yêu cầu ta! Muốn ăn bánh siro, pudding Yorkshire, bánh trứng, kem bơ cacao..."
"...!Tất cả không được đều là đồ ăn vặt.
Nagini có coi chừng nó thật tốt sao?"
"Vâng, chủ nhân.
Ngô..." Hiển nhiên, thời điểm gia tinh mặt những vấn đề tương đối không rõ ràng này thực sự không thế nào có sở trường trả lời, "Cậu ấy và...!Cậu ấy và rắn lớn chơi rất vui vẻ."
Voldemort suy nghĩ một chút, đoán chừng là Nagini đem thằng nhóc Potter hù dọa, ở trong mắt của gia tinh cũng coi như là "chơi đùa" đi.
Y cười lạnh một chút, nghĩ đến cuối cùng là không cần lo lắng thằng nhóc kia lăn qua lăn lại, cũng còn hơi có chút sung sướng.
Y xoay người, vừa nhìn Lucius còn tội nghiệp quỳ ở đằng kia, chỉ bất quá một chút quấy rối như thế, lửa giận của Chúa tể Hắc ám không hiểu sao tản đi không ít, về phần nghiêm phạt đối với người này....!
Người đàn ông tóc vàng thấy thế, ý thức được lúc này là thời cơ tốt nhất để khẩn cầu, hắn lập tức mở miệng nói."Chủ nhân...!Chủ nhân tôn kính! Xin cho bề tôi cơ hội một lần nữa, bề tôi khẳng định, nhất định có thể hoàn thành nhiệm vụ này...!Bề tôi, bề tôi tuyệt đối có thể giúp ngài trấn an tốt tên nhóc kia!"
Voldemort liếc mắt nhìn hắn một cái.
"Hiển nhiên, ta đã dùng phương thức đáng tin hơn bảo đảm chuyện này."
Lucius khẩn cấp mà vì mình nghĩ lấy cớ, "Lần trước, lần trước đều là bởi vì...!Bề tôi hoàn toàn không hiểu được dụng ý của ngài..." Hắn quyết định dời đến một mục tiêu, "Hơn nữa, bề tôi và mấy tên ngu xuẩn kia —— chẳng hạn như tên Avery hoàn toàn khác nhau, bọn họ gần nhất đều ở đây buồn bực sức mạnh của cậu bé kia, đang chất vấn năng lực của ngài, thế nhưng bề tôi —— bề tôi cho tới bây giờ cũng sẽ không hoài nghi điểm này, bề tôi đối với ngài là tuyệt đối trung thành, rất rõ ràng, cậu bé kia đối với ngài có ý nghĩa chiến lược không giống bình thường..."
Mắt Chúa tể Hắc ám nhìn xuống hắn hoài nghi nói, "Ngươi là nói, bọn họ hoài nghi xử trí của ta đối với Harry Potter?"
"Đúng vậy, chủ nhân..." Lucius cúi đầu, một mực cung kính nói, "Bọn họ vẫn muốn tìm cách làm sao lợi dụng thi thể của cậu bé kia, cho người phe chính nghĩa một cái áp đảo tinh thần...!Hiển nhiên, bọn họ không có nhìn xa trông rộng, mưu tính sâu xa..."
Voldemort bỏ quên tên máu trong tóc vàng đang lải nhải nịnh bợ, trái lại suy nghĩ.
Làm sao cho kẻ phục tùng mình một cái công đạo, ngược lại cũng đúng là một vấn đề.
Y đã từng làm trò trước mặt không ít kẻ phục tùng thề son sắt nói muốn giết cậu bé trong lời tiên đoán này.
Khi đó y còn căn bản không biết chuyện tình Trường sinh linh giá....!
Cần một bí ẩn, logic đến mức không chân chính bại lộ quan hệ thuyết pháp của mình và cậu bé kia...!
Đột nhiên, hình ảnh đêm hôm đó hình ảnh cậu bé đỏ mặt làm bộ làm tịch nghi vấn mình muốn hôn nó xông ra.
Voldemort cong lên khóe miệng cười cười.
Để cho Lucius tâm thần bất định chờ đợi không biết chủ nhân đang suy nghĩ gì tiến thêm một bước lên tiếng có chút lạnh cả người.
Chủ ý này ngược lại không tệ, vậy cứ làm như thế là được.
Y quyết định xong, liền khoan thai nói.
"Lại nói tiếp, lần trước chiến tranh ngươi theo ta cũng rất lâu rồi, Lucius." Chúa tể Hắc ám đột nhiên lên tiếng để cho tóc vàng người đàn ông run lên, hắn lập tức trả lời.
"Đúng vậy, chủ nhân.
Bề tôi vẫn luôn đối với ngài trung thành và tận tâm."
"Chuyện tình quyển nhật ký, chúng ta ngày sau bàn lại, nghiêm phạt của ngươi còn không có kết thúc, Lucius." Voldemort thưởng thức ngón tay, thờ ơ nói.
"Về phần chuyện tình đám ngốc kia tại hoài nghi...!Ta cũng là có thể cho ngươi biết một ít, dù sao ngươi....!thức thời như thế, đúng không."
Mà Lucius tự nhiên là lập tức dựng lỗ tai lên, biết vâng lời mà an tĩnh chờ bên dưới.
"Nếu là ngươi có tỉ mỉ quan sát qua, ngươi vậy cũng sẽ phát hiện, tên nhóc Potter đó...!Lớn lên cũng coi như thanh tú." Voldemort nhìn về phía Lucius, lộ ra một nụ cười tuyệt đối có thể làm cho đối phương suy nghĩ nhiều, để có vẻ càng thêm chân thực, y thậm chí còn dùng cái đầu lưỡi giống như rắn kia liếm liếm khóe môi."Mười mấy tuổi, có sức sống lại mỹ vị."
Thái dương Lucius đầy mồ hôi, hơi giương miệng, hoàn toàn sợ ngây người.
F*ck!
Nguyên lai...!Nguyên lai chủ nhân của bọn họ có phương diện ham mê kia...!
Y dĩ nhiên thích bé trai!
Bất quá, đây cũng hợp lý, trước đây thật lâu có tiếng đồn cùng loại như vậy, chủ nhân chuyên chú với sự nghiệp, đối với chuyện tình kia có chút lãnh đạm, mà trên thực tế y thích là nam tính.
Ngay cả cậu bé Potter, hiển nhiên, di truyền gen của James Potter cùng Lily Potter vô cùng tốt, hơn nữa thân phận đặc thù của cậu bé đó, chủ nhân thích chinh phục nhân vật như vậy, ở phương diện khác không ngừng mà đánh sụp hắn, cũng không phải không cách nào tưởng tượng...!Nghĩ tới điều này, Lucius thậm chí đối với cậu bé đó sản sinh một chút xíu đồng tình, tuổi còn trẻ, lại phải bị Chúa tể Hắc ám kinh khủng nhất ở trên giường lăng nhục.
Thế nhưng cũng chỉ là tiếc hận, chí ít, cái này so với kết cuộc bị dằn vặt tới chết tốt hơn một chút.
Lúc này, trong đầu Lucius đang suy nghĩ miên man với tốc độ như bay, hắn ban đầu cho là mình sẽ bị giết chết không hơn không kém, thế nhưng không nghĩ tới dĩ nhiên lại có thu hoạch ngoài ý muốn, đồng thời mừng đến không tự kiềm hãm được, vừa kinh ngạc với phát hiện như vậy, lại cảm thấy, chủ nhân bây giờ so với trước đây tính tình tốt hơn nhiều, khuyết điểm lớn như vậy cư nhiên chỉ Crucio hắn 1 phút mà thôi!
(Ros: có cảm giác giống như bác Luc rất muốn chịu ngược)
Cho nên nói, trước kia luống cuống cùng điên cuồng là kỳ thực bởi vì....!tình dục không được thỏa mãn*...?
*bản QT dục cầu bất mãn: muốn mà không được thỏa mãn (nghĩa đen), tình dục không được thỏa mãn (nghĩa bóng)
"Làm sao vậy, Lucius?"
Người đàn ông tóc vàng trong đầu đang cảm thán suy luận hoàn mỹ của mình, lúc này mới phát giác ra sự ngốc lăng cùa mình có bao nhiêu bất kính, lập tức trả lời, "Không có, chủ nhân, bề tôi quả thực...!Có một chút ngoài ý muốn.
Bất quá, cái này cũng là có đạo lý, đối đãi như vậy với Cậu bé Vàng của phe chính nghĩa, đích xác có thể đánh sụp tự tin của bọn họ.
Nói vậy...!Cậu bé Potter cũng có thể ở trên giường cảm kích ban ân của ngài, dù sao, ngài đã tha cho nó một mạng."
Không biết là như thế nào, lời này của Lucius nhưng thật ra lại để cho ngực Chúa tể Hắc ám có chút ngứa ngáy khó hiểu, y hắng giọng một cái cái, trực tiếp thay đổi đề tài, "Được rồi, đứa con trai độc nhất kia của ngươi ở trường học biểu hiện thế nào? Lại nói tiếp, ta hiện tại cần thêm vào một ít máu mới..."
Chúa tể Hắc ám không ngờ tới là, Lucius sau khi mới vừa tiêu hóa tin tức như vậy, nghe đến lời này trực tiếp bị dọa cho bối rối.
Chờ chút, chẳng lẽ đây chính là gu của Chúa tể Hắc ám...?! Bé trai tuổi còn trẻ tuấn tú gì gì đó...?! Không không không không không không, không được, cho dù là Chúa tể Hắc ám, cũng không có thể đem nanh vuốt ma quỷ hướng về phía con trai Draco bảo bối của mình!
"...!Ách, ừm, Draco, nó, nó rất bướng bỉnh, mỗi ngày trầm mê Quidditch cũng không học tập cho giỏi, thành tích cũng không tốt, nói như thế nào cũng nói không nghe..."
Lucius nửa thật nửa giả nói, bôi đen nửa ngày sau lại cảm thấy, cái này còn chưa đủ...!Làm sao bây giờ đây làm sao bây giờ đây, đầu hắn đầy mồ hôi suy nghĩ đối sách.
A, có rồi!
"Hơn nữa, từ sau kỳ thi Tam Pháp thuật năm nay, nó liền say đắm một cô bé người Pháp của Beauxbatons, khóc lóc đòi phải chuyển trường đi Beauxbatons, ta ngăn cũng ngăn không được...!Sang, sang năm nó sẽ sang Pháp học."
"Nga...!Vậy thì thật là quá đáng tiếc." Voldemort nhưng thật ra không có suy nghĩ nhiều.
Y cũng thuần túy chính là thuận miệng hỏi.
Cũng hoàn toàn không biết mới vừa rồi trong lòng Tử thần thực tử của y đã nhấc lên sóng to gió lớn cỡ nào."Nhưng thật ra không nghĩ tới ngươi hoàn toàn không để mắt đến giáo dục con cái, cái này không thể được."
"Xin lỗi để cho ngài thất vọng rồi, chủ nhân, đây cũng là bởi vì bề tôi quá để tâm sự nghiệp pháp thuật hắc ám của chúng ta, do đó không để mắt đến giai đoạn trưởng thành của nó..."
Rốt cục, Lucius bị phân phó có thể rời khỏi, thời điểm hắn từ trang viên đi ra, áo sơmi cùng lưng đều đã bị mồ hôi mình làm ướt đẫm.
Con trai, cha đã cố gắng hết sức.
- --------------------------------------
Voldemort vẫn luôn rất tin cậy Nagini.
Làm hậu duệ của Slytherin vĩ đại, xà lão khang không hề nghi ngờ là một thiên phú để cho y tự hào lại quý trọng, mà Nagini là một mãng xà làm bạn với mình vượt qua năm tháng trôi dạt buồn chán, đem cô nàng được chọn làm một Trường sinh linh giá sống là rất thích hợp, cô nàng đối với mình cũng có trung thành tuyệt đối.
Y rất khẳng định điểm này.
Cho nên đem nhiệm vụ trông giữ tên thằng nhóc kia —— đồng dạng là Trường sinh linh giá sống, dù đúng ra mà nói nó quả thật chính là một tai nạn —— giao cho Nagini, y vẫn tương đối yên tâm.
Y cũng tin tưởng cô nàng rắn của y có năng lực ở thời điểm thằng nhóc thối kia lại một lần nữa có ý đồ tự sát ngăn nó lại, dù sao nó hiện tại không cách nào sử dụng pháp thuật, mà Nagini của y tốt xấu gì cũng là một con rắn độc thật lớn mà mạnh mẽ.
Bất quá, dưới tình hình chung, ngoại trừ đối với xà ngữ giả như mình tương đối trung thành ra, Nagini cũng không vui vẻ khi cùng người bình thường ở chung.
Cũng không biết thằng nhóc kia là cái tình huống gì...? Hy vọng dũng cảm không hiểu được của nó có thể bởi vậy khiêm tốn một chút.
Suy nghĩ một chút, Chúa tể Hắc ám cứ như vậy đi tới cửa gian phòng đối phương.
Y không dự định gõ cửa, thế nhưng còn chưa kịp bước vào, âm thanh đã từ bên trong truyền ra rõ ràng.
"Straight Flush!"*
*Thùng phá sảnh (Straight Flush) là cụm từ mang tính chuyên môn khá cao, dùng để chỉ một bộ bài 5 cây cùng chất liền kề nhau.
Các bài thủ sẽ thường bắt gặp cụm từ này khi tham gia vào các trò chơi như Xì Tố (Poker) và Binh Xập Xám.
Chúng được xem như là một quân bài mạnh nhất.
Bộp một tiếng, nghe tựa hồ là thanh âm của trang giấy vỗ vào trên mặt đất.
Đồng thời dây thần kinh trong đầu của Chúa tể Hắc ám phảng phất cũng có một tiếng "bụp" gãy mất.
"Nagini vận may của ngươi cũng thật tốt quá đi!?" Cậu bé chán nản oán giận nói.
"Đây là thực lực, nhóc con, tới phiên ngươi."
"Ừm...!Để cho ta nghĩ đã..."
Voldemort không có nhịn xuống được, lập tức đạp cửa mà vào.
Đập vào mắt y chính là hình ảnh Trường sinh linh giá mãng xà tin cậy nhất của y cùng Trường sinh linh giá phù thủy y ghét nhất đang vui sướng hoà thuận vui vẻ mà...!Đánh bài tú-lơ-khơ???
Nếu như là Trường sinh linh giá khác của y cũng có thực thể, có khi nào còn có thể góp thành một bàn lớn hay không???
Cho nên, gia tinh kia nói "chơi", thật sự là cái "chơi" này sao?!
Một người một rắn, trên mặt dán tờ giấy nhỏ hoặc dài