Phòng làm việc Andrea.
Hermione khẩn trương tới mức xoắn tay vào nhau, cô mặc dù bất mãn với việc chung tổ với Malfoy nhưng cô ra tay đánh người trước là không đúng, còn bị giáo sư bắt quả tang.
"Trò Granger, trò cảm thấy hợp tác với trò Malfoy không tốt?" Andrea tươi cười.
"Cậu ta là nam sinh." Hermione trong lòng đương nhiên la lớn không tốt, cho nên cô bắt đầu tìm lý do: "Vốn không quá thích hợp." Khí lực nam sinh vốn lớn hơn nữ sinh, đánh nhau đương nhiên nữ sinh lỗ hơn lãi.
"Trò rất chịu khó, Pansy đánh không lại trò, nữ sinh đồng cấp cũng không người nào đánh thắng trò." Andrea đánh giá khách quan, sau đó đưa ra đề nghị: "Chỉ có người không ngừng khiêu chiến với kẻ mạnh hơn mới có thể tiến bộ càng nhanh."
"Nhưng mà..." Hermione rất vui vì nhận được sự khẳng định của giáo sư, nhưng..."
"Ta có người bạn, là chuyên gia cận chiến rất lợi hại, rất nhiều người là đàn ông đều không đánh lại cô ấy." Andrea vỗ vỗ bả vai Hermione: "Khi trò chân chính tinh thông thuật cận chiến, giới hạn giữa nam và nữ thật ra không quá rõ ràng."
Hermione cúi đầu trầm tư.
Andrea không ngừng cố gắng: "Ta tin tưởng trò có thể đánh bại cậu ta, trở về luyện tập tốt chứ."
"Em sẽ thử một chút." Hermione rốt cục gật đầu, đánh với nam sinh, quả thực là khiêu chiến rất tốt, nếu đối phương không phải Malfoy thì tốt hơn.
...!
Thư viện.
Salazar đang ngồi đọc sách ở vị trí cũ, nơi này vô cùng vắng vẻ, phần lớn học sinh đều ở ký túc xá trò truyện khí thế ngất trời về đề tài mới – Grindelwald truyền thụ hắc ma pháp, học sinh Gryffindor nhất thời không thể tiếp nhận vốn không kỳ quái, lớp cận chiến cũng dạy lâu như vậy, học sinh Slytherin không phải cũng khó tiếp nhận sao.
Nhận thức về hắc ma pháp và nhận thức về cận chiến với hai học viện này đều là tâm bệnh.
Lúc này, một con chồn tuyết chạy lên bàn, nó vững vàng đứng ở bên trái Salazar, cẩn thận giương mắt nhìn Salazar.
Salazar để quyển sách trên tay xuống, đưa tay nhéo phần gáy con chồn tuyết sau đó nhấc nó lên.
Một phù thủy trong hình thái Animagi cũng bị ảnh hưởng bởi bản năng động vật, mà con chồn tuyết khi bị nhấc, phản ứng sinh lý chính là ngáp.
Khi con chồn tuyết ngáp đến cái thứ ba, Salazar rốt cục buông tay, anh nở nụ cười ôn nhu: "Không có gì thay đổi, Laenly."
Laenly muốn vùi đầu vào đống sách, quá mất mặt, qua nhiều năm như vậy, hắc vu thuật ngày càng tinh thông nhưng thuật biến hình cũng quá gà mờ, dễ dàng bị bản năng động vật chi phối, không thể chịu nổi!
Laenly nhìn hai bên một chút, nghĩ biến về nguyên dạng nhưng nơi này hiển nhiên rất không thích hợp, không nói đến học sinh tốp năm tốp ba học sinh đang đọc sách mà nguyêên dạng của mình cũng quá mức bắt mắt, Laenly buồn bực, sở dĩ hắn chạy tới trường học là vì khi trở về cửa hàng thì nghe nói có người tìm mình, hắn dùng Chiết tâm trí thuật thì biết là ai.
Sư phụ đến tìm hắn, hắn lại không có mặt!
Salazar dĩ nhiên đoán được tâm tư đệ tử, anh búng cái trán con chồn tuyết: "Việc ta đã giao cho Roger đi làm rồi, con cứ làm việc của mình đi thôi."
So ra mà nói, thế giới phù thủy có kết cấu đơn giản hơn thế giới Muggler nhiều, muốn ảnh hưởng tới sự phát triển của giới phù thủy có ba cách chủ yếu: điều khiển chính trị, lũng loạn kinh tế, nhuộm đẫm văn hóa.
Bộ pháp thuật đại biểu cho chính trị, Hogwarts đại biểu cho văn hóa, mà kinh tế chính là một khối thật ra phù thủy cũng không quá coi trọng đến, đây cũng chính là chuyện Laenly đang làm, làm tốt có thể mạnh hơn Bộ pháp thuật hỗn độn nhiều.
Salazar nhìn con chồn có chút uể oải, trong lòng cảm thấy rất thú vị, anh liếc thấy có người đang đến gần cho nên không nói thêm gì nữa.
"A, trò Jean, đây là sủng vật của trò sao?" Pince phu nhân rất bất mãn, bà vừa mới thấy bóng trắng chạy vào thư viện cho nên vội vàng xem xét vòng quanh, nơi này không cho động vật vào!
"Không, em nghĩ nó chỉ lạc đường thôi." Salazar nhàn nhạt trả lời, phủ định không còn một mống.
Trong nháy mắt, con chồn tuyết nhanh nhạy nhảy khỏi cái bàn, chạy mấy vòng.
...!
Gerson sau khi rời đi liền đến thẳng ký túc Gryffindor, hắn lẫm liệt xông vào gõ cửa phòng cặp sinh đôi.
"Ha, sao lại rảnh thế này?" Fred đã hiểu quá rõ cá tính lười nhác của tổ tiên đại nhân, trước kia mặc dù thường tới chơi nhưng trên căn bản là do bọn họ kéo hắn tới, khó khi nào hắn tự chạy tới.
"Có việc?" Gerson tựa vào ván cửa, cũng kỳ quái.
"Đúng, chuyện tốt." Gerson ngoắc ngoắc tay, "Đi theo tôi."
Hai anh em buồn bực theo sau Gerson, sau đó không lâu thì tới một chỗ quen thuộc – Phòng cần thiết.
Bước vào cửa, bên trong không có một ai.
Gerson nhìn hai bên một chút, sau đó tìm sofa ngồi xuống, nói: "Cậu ta còn chưa tới, hai người chờ một chút."
Cặp sinh đôi đầu đầy dấu hỏi, bọn họ cũng tùy ý tìm ghế ngồi xuống.
Fred đặt câu hỏi: "Cậu ta?"
"Một thiên tài thiết kế bẫy rập, không phải hai người muốn học sao?" Gerson nháy nháy mắt, giành phúc lợi cho đời sau là nghĩa vụ của trưởng bối.
"Thật?" Gerson hưng phấn mở to hai mắt: "Người kia chính là bạn của ngài?"
"Đúng, bất quá hai người phải giữ bí mật, không có vấn đề gì chứ?" Gerson dặn dò, hai đứa nhỏ này rất hợp ý hắn nhưng không có nghĩa được phép tùy ý tiết lộ tin tức ra ngoài.
"Không thành vấn đề." Cặp sinh đôi đồng thời đảm bảo, bọn họ thích đùa dai, thích nghịch ngợm nhưng bọn họ biết giữ bí mật.
Fred và George rất háo hức, quá tuyệt vời, chờ bọn họ học xong thủ đoạn cao minh, bọn họ phải gây tai họa cho cả giới phù thủy, phát triển trò đùa dai thật lớn mạnh!
"Còn nữa..." Gerson nhướn mày, dặn dò: "Hai người tuyệt đối không được nhắc đến hai từ Xinh đẹp."
"Xinh đẹp?" Hai anh em mê mang, có ý gì?
"Đừng nói cái từ này là được rồi." Gerson lười giải thích, nhấn mạnh lần nữa.
Một phút sau.
Cửa mở, Fred và George kích động nhìn sang, thứ tiến vào là một con chồn