Lại tâm huyết dâng trào nên viết cái phiên ngoại, chỉ để tiêu khiển mà thôi ~~ nếu khiến mọi người cười, hãy tặng hoa nha ~~~ cạc cạc ~~~
~~~~~~~~ "Xinh đẹp" là một từ cấm? ~~~~~~~~~~~
Thời gian: Ngàn năm trước, Laenly mười một tuổi.
Một ngày, Roger ủ rũ đứng trong góc tường vẽ hoa, Elise vừa lúc bắt gặp, cô một cước đá tới: "Cậu đang làm gì đó?"
Roger ngẩng đầu khiến Elise giật mình, ấn đường tuyệt đối biến thành màu đen, cả cái trán cũng đen như than: "Cậu trêu chọc người nào?" Điển hình của ma pháp trêu người.
"Tớ không trêu người." Roger đáng thương, hắn vô tội giải thích: "Có một nữ sinh Gryffindor hỏi tớ cô ấy có xinh đẹp không, tớ nói Laenly xinh đẹp hơn cô ấy, kết quả bị Laenly nghe được."
Elise nhếch miệng cười, sau đó chỉ điểm: "Nữ sinh kia khẳng định thích cậu, cậu thích cô ấy chứ?"
Roger nghiêng đầu, nghĩ một lát: "Coi như thích.".
Chuyên trang đọc truyện [ Тгu mTruуen.V N ]
Elise gật đầu: "Cho nên, nếu lần sau cô ấy lại hỏi cậu, cậu nói cô ấy rất đẹp."
Roger cau mày, kiên trì chân lý: "Cho dù thích, bàn về xinh đẹp thì Laenly đẹp hơn chút a."
Chỗ khúc quanh có một tia tử vong bắn tới, Roger hoảng hốt quay đầu, A! Là Laenly! Nhìn thần sắc chỉ sợ là lại nghe được! Thiếu niên Laenly từ từ bước tới, đũa phép vung lên, thần chú vừa niệm, cũng không quay đầu lại, ngạo nghễ rời đi.
Nhìn lại Roger, nửa bên mặt cũng biến đen.
Elise buông tay, thật không còn thuốc chữa: "Đi thôi, tìm Gerson."
Trong viện, chỗ phơi nắng để ngủ được yêu thích.
Quả nhiên, Gerson đang ngủ.
"Gerson Weasley!" Elise trực tiếp đạp tỉnh thiếu niên đang trong mộng.
Thiếu niên tóc đỏ mở mắt ngẩng đầu, nhất thời hồn cũng bị hù rụng một nửa: "Đây là ai a? Chơi tự thiêu?" Một cái mặt đen ép sát hai mắt Gerson, khoảng cách gần như thế cũng có thể ngửi mùi than a.
"Cậu nghĩ biện pháp." Elise thuật lại tình huống đại khái.
Gerson hiểu rõ, hắn cẩn thận nghiên cứu một chút khuôn mặt bị hủy của Roger, thần chú của Laenly lại cải tiến rồi, aiz, này liên lụy hắn cũng phải cố gắng học giải chú, hắn vừa hua đũa phép giải chú vừa dạy Roger: "Trước mặt Laenly không nên tùy tiện nói xinh đẹp."
"Tớ chỉ nói thật." Roger bày ra vẻ mặt vô tội, đáng tiếc hiện tại sắc mặt toàn màu đen không thể phân biệt: "Hai người không nói sao?"
"Không hề." Elise sảng khoái trả lời, cô cũng không vén lên chủ đề người khác kiêng kị, hơn nữa dưới tình huống hiện tại cô không đánh lại Laenly.
"...Trước kia cũng có." Gerson nhớ lại: "Kết quả cậu ấy nguyền rủa tớ làm tớ mất ngủ một tuần."
Không gì quan trọng hơn ngủ, cho nên Gerson Weasley đã học được cách quản miệng của mình.
...!
Laenly bước đi trên hành lang Hogwarts như một trận vòi rồng, từng bước từng bước không che dấu tiếng động, cái gì gọi là xinh đẹp! Ghê tởm! Thời điểm mới nhập học cũng vậy, cả đám như mê gái mà nhìn hắn, có cái gì đẹp mắt! Ngươi nói ai xinh đẹp, ta xinh đẹp á, chẳng lẽ không thể đổi sang từ khác ư, ví như tiêu sái?
Đang tức giận, Laenly liếc thấy Godric lắc lư vào văn phòng, không sai, người đàn ông này chính là cội nguồn của tai họa, lại dám ở trước mặt mọi người nói hắn xinh đẹp!! Thực ghê tởm!! Thiếu niên Laenly bước nhẹ lại, chạy tới cửa phòng làm việc, liếc thấy Godric đang ở bên trong nói chuyện với sư phụ.
Giáo sư Gryffindor ghê tởm còn tới phiền sư phụ, thực đáng chết.
"Nói cho cậu biết, chuyện không đùa được." Godric kể chuyện lý thú ở học viện mình: "Nữ sinh học viện tôi tới tìm Roger tỏ tình, kết quả đối phương nói con bé không xinh đẹp như Laenly, ha ha."
Laenly ngoài cửa có xung động muốn vọt vào đấm người.
"Sau đó?" Salazar không nóng không lạnh, giọng nói vẫn như ngày thường.
"Mấy đứa nhỏ tổ chức một cuộc tranh cử, sau đó để hoa khôi học viện Gryffindor tìm đứa nhỏ nhà cậu?" Godric cười rực rỡ, học sinh viện mình vĩnh viễn thích giày vò như vậy.
Salazar nhướn mày, lập tức kết luận: "Có gì mà so, Laenly đương nhiên là xinh đẹp nhất."
Đứa trẻ ngoài cửa nghe tiếng liền sửng sốt, đột nhiên cái gáy hồng hồng, dần dần lan tới tai, khuôn mặt, cuối cùng ngay cả đỉnh đầu cũng có khuynh hướng bốc hơi, hai tay hắn nâng cằm lên, đầy đầu chỉ có một câu nói: "Sư phụ khen mình xinh đẹp."
...!
"Tâm tình Laenly tốt lắm?" Roger khôi phục nguyện trạng, lôi Elise.
Gerson liếc Laenly lướt qua người bọn họ, thật là mặt mày hớn hở, dáng đi nhẹ nhàng, còn lơ đãng nở nụ cười