Lần này học sinh ở lại Hogwarts quả thực là nhiều, có không ít học sinh cấp thấp cũng lựa chọn lưu lại, có người là vì muốn được mời tham gia dạ vũ, có người thì là đơn thuần không muốn về nhà, tỷ như Gerson, thay vì trở về trang viên Prince đụng chạm với hai người Charles vắng lặng, còn không bằng ở lại Hogwarts, ít nhất nơi này không cần lo chuyện ăn uống.
Lễ giáng sinh ngày đó bọn nhỏ cũng hưng phấn mở quà, so với bình thường về nhà nghỉ lễ, lần này bọn họ có cơ hội khoe khoang quà tặng với nhau.
Harry được tặng một cây bút sửa lỗi, một hộp kẹo lớn và một quyển sách về Quidditch.
Bà Weasley vẫn tặng cậu một cái áo len mới, dĩ nhiên Ron cũng nhận được một cái, còn có bánh nhân thịt tự làm cho có lệ.
Bất quá lúc này hai đứa nhỏ nhìn thấy quà của bạn tốt Sal nhận được, đôi mắt như muốn trừng ra ngoài, bên ngoài, trừ các món quà nhỏ Sal nhận được từ các bạn ra, chỉ nhận được một cái bao, nhưng khi mở cái bao ra, trận thế kia đúng là xa hoa.
Một tủ quần áo được thu nhỏ, sau khi khôi phục nguyên trạng thì phát hiện bên trong bày hơn mười bộ trường bào hoa lệ, toàn bộ đều là kiểu có thể dùng để tham gia dạ vũ, hơn mười đôi giày và găng tay, tựa như cùng bộ với những lễ phục kia, còn có vài món quần áo mặc hàng ngày khác, thủ công tinh tế, phẩm chất hạng nhất; một hộp kẹo, bên trong đều là những vị mới nhất và socola; tất cả đều là hàng mới nhất trên thị trường; cộng thêm một cây Tia chớp mới cứng.
"A, Merlin." Ánh mắt Ron cũng sáng trưng.
"Sal, không phải cậu sợ độ cao sao?" Harry vẫn nhớ lý do xin nghỉ lớp Bay của bạn tốt.
"Xem như thế đi." Salazar nghiêng đầu, hình như ban đầu anh lấy lý do như vậy, cho nên anh lấy Tia chớp, viết thư, ném cho con cú của Ron, đây là Godric mua.
"Cậu làm gì thế?" Ron không giải thích được, Tia chớp tốt như vậy ai lại không cần?
"Sợ độ cao thì không cần," Salazar phất tay với cú mèo một cái: "Đưa đến tầng dưới, Tom Riddle."
Harry lúc này mới nhớ lại, vốn học kỳ này Tom muốn gia nhập đội Quidditch nhưng bởi vì cuộc thi Tam pháp thuật, cuộc so tài Quidditch bị hủy bỏ.
Ron hâm mộ nhìn con cú mèo bay xa, nhân duyên của Tom thật tốt!
...!
Bên ký túc xá Slytherin cũng rất náo nhiệt.
Draco dương dương tự đắc kiểm kê lễ vật, hàng năm cậu luôn nhận được rất nhiều quà, Gorril như cũ là phúc linh tề, Blaise tặng cậu một đôi găng tay tinh xảo, cha mẹ thì tặng một bộ lễ phục, nhìn nhãn thì là mua ở "Vinh quang rực rỡ", vô cùng phù hợp với thưởng thức của cậu, bạn học cùng viện cũng tặng cậu không ít đồ này nọ.
Ở cạnh cậu, rắn nhỏ Aisha đang cao hứng cắm đầu vào một cái bánh ngọt cỡ lớn, đây là quà giáng sinh của nó, thức ăn vĩnh viễn là lễ vật tốt nhất! Noah cũng nhận được một cái bánh ngọt, đến giờ Draco còn chưa hiểu rõ sở thích của Noah, cho nên cậu tặng quà giống Aisha, mà con báo nhỏ thì hưng phấn lăn lăn cầu len mới, nó rất thích lễ vật mình nhận được.
Godric cũng nhận được không ít lễ vật, bất quá có một thứ đúng là ngoài dự liệu của anh, nằm trong cái hộp được che phủ cẩn thận là một quả trứng rồng, chứ ký – Roger Zanibi.
Không nghĩ tới tên nhóc kia thật sự tìm được một quả trứng rồng khế ước bồi thường cho anh, Godric xếp chân ngồi trên giường nhìn trứng rồng trầm tư, cái này nên xử lý thế nào đây?
So với trứng rồng, hiện tại Godric có chuyện quan trọng hơn cần xử lý, anh còn chưa tìm được bạn nhảy, còn có một chuyện khiến anh để ý, anh quên hỏi Salazar muốn mời người nào cùng khiêu vũ, bất quá lấy tính tình Salazar thì hẳn là đến yến hội thì ngồi yên một chỗ ăn chút gì đó, dù sao Salazar cũng không cần mở màn khiêu vũ.
Bữa sáng trong đại sảnh vô cùng ầm ĩ, hôm nay Hogwarts giăng đèn kết hoa trang trí, trên lan can cầu thang cẩm thạch treo đầy trụ băng vĩnh viễn không thay đổi, trong lễ đường bày mười hai cây thông giáng sinh, trang trí đủ loại đồ chơi nho nhỏ, từ quả sồi lòe lòe sáng đến cú mèo màu vàng không ngừng kêu to.
Sáng nay là cơ hội cuối cùng của Ron, cậu chàng trừng mắt nhìn, đột nhiên cậu quay đầu hỏi Harry: "Cậu tìm được bạn nhảy rồi?"
"Này...!Đúng vậy." Harry có chút không muốn trả lời, sau đó cậu nhìn về phía Ginny, lần này là Ginny muốn mời cậu trước, dù sao khiêu vũ với ai cũng như nhau nên cậu đồng ý.
Đây là lần đầu Harry thừa nhận mình có bạn nhảy, Ron phát ra thanh âm ai oán, thì ra người không có bạn nhảy cũng chỉ có mình cậu a, quá mất mặt.
Cách đó không xa, Tom cũng nhìn thấy một màn này, ánh mắt của y có chút lo lắng, cô gái nhỏ nhà Weasley, móng vuốt vươn quá xa rồi.
Ron thu lại vẻ chán nản, lại nhìn về phía Neville, nhưng nhìn thấy cậu bé Gryffindor nhát gan nhất đang nói chuyện với một nữ sinh Ravenclaw, rất hiển nhiên, Neville đã có bạn nhảy.
Ron thu hồi ánh mắt, nhìn về phía Salazar bên cạnh, mặc dù người cuồng học này luôn có người ái mộ, hơn nữa dù có nhiều người ái mộ nhưng cậu cũng không thấy Salazar đáp ứng khiêu vũ với ai: "Sal, cậu tìm được bạn nhảy chưa?"
"Hả?" Salazar nhướn mày: "Dĩ nhiên."
Xung quanh một vòng học sinh Gryffindor lập tức quay lại: "Sal, bạn nhảy của cậu là ai a?"
Hai anh em được hoanh nghênh nhất Hogwarts sẽ khiêu vũ với ai, đây cũng là đề tài thảo luận nóng gần đây.
"Bí mật." Salazar nhàn nhạt trả lời, anh cũng không muốn bị đồn ầm lên vào lúc này.
Ron đưa đám liếc qua Hermione: "Cậu ấy mời chính là cậu?" Đều là người học giỏi, gộp chung Sal với Hermione là đương nhiên.
"Không hề." Đáp án của Hermione đả kích một vòng học sinh hóng hớt chung quanh.
"Như vầy...!cậu không được mời thì nhảy với tớ đi." Ron cố lộ ra vẻ nghiêm trọng: "Nữ sinh không có bạn