Sớm có chuẩn bị, Narcissa bình tĩnh đón nhận các ký giả tới phỏng vấn, nữ nhân ôn nhu thân thiết, linh hoạt không chế tình hình, đạt lấy hiệu quả tốt nhất.
Nhớ lại lúc đó, Narcissa lộ ra vẻ ưu thương nhàn nhạt: "Tôi và phu nhân Zanibi vẫn luôn là bạn rất thân, em trai cô ấy xảy ra chuyện như vậy, tôi cảm thấy rất buồn, nhiều năm qua, chúng tôi vẫn hy vọng có thể tìm được phương pháp trị liệu cho Jess, chồng tôi cũng bỏ vốn mời người triển khai nghiên cứu..."
Giọng nói đột nhiên mừng rỡ hẳn lên: "Chúng tôi cũng không ngờ tới lần này thật có thể thành công, cậu ấy đã tốt lắm! Chúng tôi thật rất may mắn, chúng tôi đã không từ bỏ..."
Khi ký giả hỏi về chuyện ma dược, Narcissa giả bộ bà cũng không quá rõ ràng: "Về việc đầu tư nghiên cứu và chế luyện ma dược cũng là do chồng tôi thực hiện, trước mắt, ông ấy không ở trang viên, vì lần thành công này, ông ấy đã đi mua dược liệu, phải biết rằng, có một vài dược liệu rất khan hiếm cho nên tương đối hao tổn tinh thần."
Cuối cùng, Narcissa tỏ vẻ, khi chồng bà trở về sẽ cho công chúng một cái công đạo.
...!
Salazar đặt tờ báo sang một bên, nữ nhân nhà Black quả nhiên khôn khéo.
Lần này quả nhiên Narcissa ra mặt thì tốt hơn nhiều, bằng sự thể hiện của bà, đương nhiên có thể chiếm được sự yêu thích của một nhóm lớn phù thủy.
Không đề cập tới phe quang minh, không đề cập tới những phù thủy cũng bị tổn hại, không khuếch đại cố gắng của mình, bà biểu hiện một hình tượng Slytherin vì bạn của mình mà không chịu từ bỏ, bà bày ra một Slytherin có tình có nghĩa trước xã hội công chúng!
Draco nhìn mẹ mình trên báo mà sững sờ, cậu thật không nghĩ đến chuyện này lại có liên quan tới nhà mình, bất quá, nếu nói cha của cậu có một bằng hữu là đại sư ma dược..., chỉ sợ sẽ là cha đỡ đầu của cậu.
Cậu ngẩng đầu nhìn bàn giáo sư, lại không nhìn thấy thân ảnh kia.
Chuyện như vậy Dumbledor đương nhiên cũng có thể nghĩ đến, ông nghiêng đầu nhìn, cũng không thấy thân ảnh Snape.
....!
Lúc này, Snape đang làm khách ở trang viên Malfoy, hắn đem một đống lớn dược Tăng cường thanh tỉnh mà hắn phải thức cả đêm để làm đến trang viên.
Không thể không nói, hai lão bằng hữu gặp nhau trong nháy mắt không thể nói được gì, bọn họ lại một lần nữa bước lên cùng một cái thuyền.
"Xem ra, Severus, anh sẽ là người chế tác ma dược." Lucius rất thông minh, nhìn ra Gorril không muốn bại lộ.
"...Đúng." Snape nghiến răng nghiến lợi, để sư phụ bóc lột chính là nghĩa vụ của đồ đệ, Gryffindor ghê tởm chết tiệt.
Thương nghị mấy câu đơn giản, Snape trở về trường học, hắn còn phải đi dạy, hơn nữa, không có gì bất ngờ, hiệu trưởng đại nhân chỉ sợ cũng chỉ đã đợi hắn.
Quả nhiên, vừa bước ra khỏi lò sưởi đã thấy một người đang đợi trong hầm, dĩ nhiên, cái bộ y phục sặc sỡ kia chính là hiệu trưởng đại nhân: "Severus, hôm nay thầy không tới ăn điểm tâm đấy."
Snape có chút nhức đầu, hắn dĩ nhiên biết lão ong mật không phải quan tâm tới vấn đề điểm tâm của mình: "Có chuyện gì cứ nói thằng, tôi còn phải lập tức đi dạy."
"Ha hả, hôm nay trên báo đăng một vài tin thú vị." Dumbledor lần này cũng không vòng vèo nữa, chuyện này có ảnh hưởng thực lớn: "Về vấn đề loại dược kia, làm sao thầy biết?"
"Không có quy định giáo sư ma dược Hogwarts không thể làm thêm nghiên cứu ma dược." Snape cứng rắn nói, chỉ bằng giao tình của mình với Lucius, lão ong mật hoài nghi mình cũng không kì quái.
"A, thật sự là thầy nghiên cứu chế luyện, con trai của tôi, thầy thật là một thiên tài." Câu ca ngợi này đích xác là xuất phát từ chân tâm, Dumbledor có chút vui mừng: "Có bao nhiêu phù thủy vô tội sẽ có cuộc sống mới a."
Snape dĩ nhiên nhìn ra được, Dumbledor muốn lợi dụng loại dược này cứu những người ở phe quang minh gặp nạn, cho tới nay, hắn rất