Các bàn dài ở đại sảnh Hogwarts điên cuồng truyền đọc , đồng thời nhóm Giám ngục cũng nghe lệnh Bộ pháp thuật rời khỏi trường học, trở về Azkaban.
Tất cả học sinh hoan hô ào ào, bởi vì lớp Bay của họ rốt cục có thể bắt đầu trở lại, về phần thi đấu Quidditch, do đã gần hết học kỳ, bất đắc dĩ không thể tiếp tục tiến hành.
Chuyện của Sirius đưa tới sự oanh động tương đối lớn, tâm tình Ron có chút hỗn loạn, cậu đã biết thân phận thực sự của Scabbers, cậu nhìn Petter vẻ mặt hoảng hốt trên báo mà ngẩn người, quả thực không thể tin được mình lại xem gã như sủng vật mà nuôi nhiều năm như vậy.
Harry cũng rất kích động, cậu đọc kỹ nội dung trên báo một lần, nhất là đoạn Petter hãm hại Sirius.
Nói như vậy, là cậu hiểu lầm, cha đỡ đầu của cậu cũng không hề phản bội cha mẹ cậu, vậy cha đỡ đầu hiện giờ đang ở nơi nào?
Tất cả mọi người bàn luận rào rào, mà nhân vật chính trong câu chuyện vẫn không biết gì nằm ngủ ngon lành trong phòng của Harry.
Nhiều ngày sống an ổn trôi qua, hình tượng chó đen của Sirius càng ngày càng uy vũ, lông mềm mại sáng bóng, hai mắt lấp lánh hữu thần, động tác cũng ngày càng mạnh mẽ, trong phòng ngủ mà mình sống tạm, trừ con đỡ đầu yêu quý ra, Sirius thích nhất là đứa nhỏ tên Sal, bởi vì đứa nhỏ kia mỗi ngày đều trở về rất muộn, cũng sẽ mang hai khay thịt bò từ phòng bếp về cho hắn.
...!
Buổi trưa khi mọi người tan học trở về ký túc xác, ba phút sau, tiếng thét chói tai của Ron vang dội cả ký túc Gryffindor.
Chuyện gì đã xảy ra....!
Salazar tiến vào sớm nhất, anh dựa vào trên giường nhìn chú chó đen nhào về phía Harry, theo lệ cũ mà náo loạn nửa phút, sau đó là Ron mở miệng nói chuyện, kẻ hèn mọn che giấu thân thế cùng người đầu tiên dũng cảm chạy khỏi Azkaban là chủ đề không phải chỉ nói một buổi sáng là lạnh xuống.
"Harry, thật ra thì lần này đúng là làm phiền Gorril." Trừ báo cáo trên báo chí ra, buổi sáng Ron và Harry cũng chiếm được một chút tin tức từ cặp sinh đôi, giờ phút này, Ron đã chấn chỉnh tốt tâm tình, nhìn sang tờ báo trong tay, thuận tiện ném qua một bên, "Fred nói Scabbers đã nửa sống nửa chết." Ron vẫn rất không thích gọi con chuột của cậu là Petter.
"Đáng đời gã." Giọng nói Harry tràn đầy hận ý.
Nhận thấy tâm tình bạn tốt xuống thấp, Ron thức thời không nói thêm gì nữa, lẳng lặng ngồi một bên, khoác một tay lên vai Harry thể hiện sự an ủi.
Hai đứa bé cũng không nhận thấy chú chó đen bên cạnh đã bò đến bên tờ báo, tập trung tinh thần đọc.
Salazar thấy rõ, anh quay đầu nhìn Sirius dùng móng vuốt lật báo.
Cách một hồi, Ron động viên Harry: "Yên tâm đi Harry, gã phải nhận được trừng phạt thích ứng, về phần cậu, sau này không chừng có thể thoát khỏi gia đình họ hàng Muggle kia, chờ cậu tìm được..." Ron biết cuộc sống của Harry ở nhà dì dượng Muggle không tốt, nếu tìm được Sirius, để con đỡ đầu sống cùng cha đỡ đầu là chuyện tuyệt đối có thể, cho nên Ron mới nói như vậy, bất quá, cậu còn chưa kịp nói hết lời liền nghẹn trong cổ họng, bởi vì cậu nhìn thấy con chó đen đang nằm úp sấp không biết làm gì sau lưng Harry đột nhiên cong người đứng lên, sau đó từ từ biến hình, cuối cùng biến thành một người đàn ông cao lớn.
(ăn trộm là không tốt)
"A______" Ron phản xạ có điều kiện lớn tiếng hét chói tai, giơ tay chỉ về phía sau Harry, miệng mở lớn không nói thành lời.
Harry giật mình, Sirius cũng sợ hết hồn, sau khi phát hiện Bộ pháp thuật đã hủy bỏ bản án của hắn, phản ứng đầu tiên của hắn là muốn hiện thân làm quen với Harry, cho nên mới biến hình trước tiên, "Nhóc con hô cái gì?" Thật lâu không nói chuyện, thanh âm Sirius coi như vang, hắn bất mãn trợn mắt nhìn Ron một cái.
Harry nghe tiếng quay mạnh đầu lại, sau đó ngẩn người.
Người đàn ông cao lớn trước mặt có một khuôn mặt anh tuấn, tóc đen ngang vai, thần thái phi dương.
Nhận thấy Harry nhìn mình, Sirius khẩn trương, hắn bắt đầu ăn nói không mạch lạc: "A, Harry...!chú..." Sirius cảm thấy đầu lưỡi có chút bị thắt lại, nên nói như thế nào đây.
"Chú là Sirius Black!" Ron lần đầu tiên tìm về tiếng nói của mình.
Sirius lần nữa trợn mắt nhìn Ron một cái, lại nhìn về phía Harry: "A, ừ, đúng, là ta."
Harry cảm thấy hốc mắt mình có chút nóng lên, cậu đang nằm mơ ư, suốt một buổi sáng cậu đều nghĩ đến chuyện tìm được cha đỡ đầu của mình – người thân duy nhất còn sống của cậu (Một nhà Dursley không thể coi là người thân), lại nhìn thấy ở nơi này!