"Cái gì?" Mười bốn tuổi, Andrea nghe lời mẹ nói mà cảm thấy bất khả tư nghị: "Mẹ, Kelvin là một người cực kỳ đáng ghét, con tại sao phải kết hôn với hắn?"
"Đây là ý trưởng lão." Annatasia thầm thở dài một hơi: "Hắn chỉ sợ sẽ là gia chủ tiếp theo của Gryffindor, cho nên..."
"Vậy cha thì sao?" Andrea cắn răng, cô ghét nhất là quy củ Gryffindor, cô là con gái thì sao, cô cũng có thể học tập để am hiểu ma dược như cha, cô cũng có thể trở nên mạnh mẽ, tại sao cô phải ngoan ngoãn lập gia đình, sau đó giống như mẹ mình yên lặng ở nơi lạnh như băng này ngây ngốc cả ngày.
"Cha con còn chưa tỏ thái độ." Annatasia nhìn chằm chằm ánh mắt của con gái, sau đó lại nhìn ra ngoài cửa sổ: "Mỗi cô gái xuất thân từ gia tộc Gryffindor đều nhận loại hôn nhân này, không gì so với kéo dài huyết thống bạch phù thủy chân chính quan trọng hơn."
"Cho dù cha không quan tâm mẹ nhiều năm như vậy mẹ cũng không hận ông ta sao?" Andrea không cam lòng, cô không muốn cuộc sống này, cô không muốn lại đi trên con đường mà mẹ đã đi qua.
Cô bởi vì mẹ không được đãi ngộ công bằng mà chán ghét cha mình, vì mình thân là nữ nhi không thể nhận được sự sủng ái của cha mà chán ghét người đàn ông vừa quen thuộc mà lại xa lạ kia, cho tới nay, cô đã rất cố gắng học tập, cô muốn nói cho cha của mình, cô có thể mạnh hơn bất luận kẻ nào.
Nhưng đến hôm nay, vẫn không có người nào thừa nhận cố gắng của cô, cô không khác gì so với những cô gái trong tộc Gryffindor, phải đàng hoàng chờ trở thành vật hy sinh cho gia tộc.
Annatasia không nói gì, bà trầm mặc nhìn nắng chiều đang hạ xuống, trong nháy mắt này, trên mặt bà lộ ra vẻ tang thương khiến người ta đau lòng.
Ngày hôm sau, phòng Andrea không có một bóng người, trên mặt bàn đặt một tờ giấy da dê, phía trên chỉ viết một câu:
- Mẹ, con đi tìm ông ta.
.....!
Cũng giống như tâm tình Andrea, bên ngoài trời mưa sầm sập, so với Andrea chật vật, phượng hoàng Fawkes ở dưới mưa mà thần thái vẫn sáng láng như cũ.
Cô biết cha mình ở nơi nào, giới phù thủy năm năm trước, ngôi trường phù thủy Hogwarts được tạo dựng, nghe nói cha chính là một trong những người sáng lập.
Đây là lần đầu tiên Andrea ra khỏi nhà, cô mới không cần lập gia đình, hiện tại cô muốn tìm cha mình để chửi mắng một trận, nếu không cách nào thay đổi quyết định, vậy liền ngốc ở bên ngoài không trở về nữa.
Nói đến Andrea, vận khí của cô cũng tốt, vì nguyên nhân trời mưa, rất nhiều sinh vật nguy hiểm đều ở trong sào huyệt không ra ngoài, mà Andrea, cô gái đang vội vàng lại không muốn vì thời tiết xấu mà dừng bước, cho nên cô đạp trên con đường đầy bùn đất, dưới sự che chở và hướng dẫn của Fawkes, dọc đường không gặp bất kỳ nguy hiểm nào.
Mấy ngày sau, thời tiết rốt cục trong lành, Andrea cũng đúng lúc đứng trước cửa Hogwarts.
...!
Trên một khối đất trống bên hồ Đen có một cái bàn tròn, bên cạnh còn xếp mấy cái ghế tinh xảo chỉnh tề, đây là do Elise dùng thuật biến hình cao cấp biến ra, đứa bé này ở phương diện biến hình quả là có thiên phú không thể nghi ngờ, Salazar ưu nhã ngồi trên một cái ghế, bưng hồng trà trên bàn, uống một hớp nhỏ.
Elise cùng Laenly ngồi ở hai vị trí bên cạnh, thời tiết vất vả lắm mới tốt hơn, ra ngoài uống một chén trà chiều tuyệt đối là hưởng thụ, Gerson ngồi cách đó không xa đang lim dim, hắn muốn tới ngủ trưa, thời tiết đẹp như vậy không ngủ một chút thực đáng tiếc.
Đúng lúc này, một cô bé xông vào tầm mắt của mấy người.
Salazar đặt chén trà xuống, giương mắt nhìn về phía người mới đến, Gerson mở mắt, thích lim dim cũng không có nghĩa không có ý thức nguy cơ, Elise cũng Laenly cũng đứng dậy, Elise dùng ánh mắt sắc bén nhìn chăm chú cô bé không mời mà tới này, mà Laenly lộ ra vẻ mặt chán ghét, bất kể cô bé này là địch hay bạn, một thân dơ dáy bẩn thỉu khiến hắn cực kỳ chán ghét.
Người tới chính là Andrea, cô bé cả người đầy bùn, ngay cả mái tóc dài màu vàng kim