Rất nhanh lại đến lúc đi học, lần đầu tiên Harry có chút không muốn rời nhà, cậu còn chưa đi Sirius đã la hét muốn cậu lễ giáng sinh nhất định phải về.
Harry vui vẻ gật đầu, cùng Tom bước lên xe lửa.
Lễ khai giảng vẫn như cũ, bắt đầu bằng lễ phân viện của học sinh mới.
Ron cầm cái muỗng thỉnh thoảng gõ lên bàn, cậu nhóc đói bụng lắm, sao học sinh mới còn chưa tới.
Harry và Hermione thì chú ý tới bàn giáo sư, giáo sư Lupin năm ngoái đã từ chức cho nên bọn họ tương đối quan tâm đến giáo sư Phòng chống nghệ thuật hắc ám mới, phải biết rằng, trước mắt giáo sư Lupin là người tốt nhất bọn họ từng học.
Vị trí giáo sư kia vẫn còn trống, hẳn là giáo sư Phòng chống nghệ thuật hắc ám của họ còn chưa tới, Harry có chút thất vọng thở dài, Salazar thì có suy nghĩ khác, ở sự kiện trận Quidditch thế giới bị tập kích, biểu hiện của bọn nhỏ thật sự không được như anh nghĩ, năng lực của bọn nhỏ còn cần được nâng cao, nếu giáo sư lần này là một bao cỏ, chỉ sợ anh cần dùng chút thủ đoạn.
Lúc này cửa đại sảnh mở ra, mọi người lập tức an tĩnh lại, giáo sư McGonagall dẫn một hàng dài học sinh năm nhất vào lễ đường.
Harry chú ý tới có một đứa nhỏ toàn thân ướt sũng, trên người bọc cái áo khoác của Hagrid, có vẻ là bị rớt xuống hồ, không trách được sao lại chậm như vậy.
Mà Ron thì chú ý tới cậu nhỏ đi cuối cùng, mái tóc đỏ rực giữa một đống trẻ con vô cùng bắt mắt.
Salazar trong lúc vô tinh liếc qua cũng sững sờ, anh cảm thấy đứa nhỏ tóc đỏ kia có chút quen mắt.
Thời điểm cái mũ phân loại ca hát, vẻ mặt đứa nhỏ tóc đỏ kia có chút quỷ dị, sau đó lễ phân viện bắt đầu.
Giáo sư McGonagll cầm tấm da dê thật dài bắt đầu đọc tên.
"Stewart Ackerly!"
"Ravenclaw!" Mũ phân loại hô.
"Malcom Baduo!"
"Slytherin!"
Dennis Creevey!" Đứa nhỏ này là em trai Colin.
"Gryffindor!" Cái mũ lớn tiếng nói.
Nghi thức phân viện tiếp tục tiến hành, những học sinh mới mang vẻ mặt sợ hãi nối tiếp nhau tiến về phía cái ghế nhỏ.
Đội ngũ từ từ giảm bớt.
"Aiz, nhanh lên một chút đi." Ron rên rỉ nói, lấy tay xoa bụng.
Giáo sư McGonagll nhìn mấy học sinh mới còn lại, cúi đầu tiếp tục đọc: "Gerson Weasley?" McGonagall giật mình ngẩng đầu nhìn, giọng nói tự động đề cao, nhà Weasley lúc nào có thêm một đứa con.
Gerson dương dương tự đắc đi về phía trước, lấy danh nghĩa học sinh để tiến vào trường học thì hắn là người thích hợp nhất trong sáu người, hiện tại hắn hình như là con trai của một pháo lép họ Weasley, Laenly hẳn đã sửa trí nhớ của pháo lép kia rồi.
Gerson biết Laenly càng muốn đến trường, bất quá vô luận là dòng họ hay ngoại hình của bạn tốt hắn cũng không thích hợp để nằm vùng.
Mà Laenly vốn kiêu ngạo khẳng định không muốn dùng cái tên và gương mặt khác để vào trường.
Một đám Weasley trên bàn Gryffindor cũng ngây dại, Ron không còn la đói nữa, cậu chàng nhìn thẳng về phía học sinh mới đang tiến đến nón phân loại, Ginny cũng nhìn không dời mắt, nếu chỉ dựa vào hình dáng, đứa nhỏ này đúng là giống người nhà bọn họ.
Cặp sinh đôi sửng sốt không phải vì lý do đó, Godric từng đề cập với họ một lần, bọn họ nhớ rõ, tổ tiên bọn họ tên là Gerson Weasley.
Merlin, đây tột cùng là chuyện gì a!
Salazar và Godric khi nghe cái tên đó, trong nháy mắt trên mặt xuất hiện vẻ mặt bất đồng, bất quá lập tức khôi phục nguyên dạng.
"Slytherin!" Mũ phân loại vừa tiếp xúc đến tóc Gerson thì lớn tiếng hô kết quả.
Dãy bàn Gryffindor trong nháy mắt an tĩnh lại, dãy bàn Slytherin một nửa nhìn Gerson, một nửa nhìn đám Weasley ở bàn đối diện.
Vẻ mặt các giáo sư cũng không cùng trình độ vặn vẹo, bọn họ đang nhớ lại nhiều năm trước, Sirius xuất thân thế gia Slytherin cũng được phân đến học viện Gryffindor, cỡ nào tương tự a.
Ron dại ra quay đầu nhìn hai anh trai mình: "A, cậu ta là nhà chúng ta sao?"
Fred và George cùng nghẹn họng, Gerson Weasley là một Slytherin, lúc trước Godric đã nói rất rõ ràng, về phần không phải nhà chúng ta, cặp sinh đôi nhìn em trai, trong lòng tự nhủ, hẳn là xem như thế đi.
Gerson không để ý tới phản ứng của mọi người, hắn vừa ngáp vừa từ từ đi đến dãy bàn Slytherin, hắn chẳng qua là trở lại học viện của mình mà thôi.
Chờ khi Gerson ngồi xuống giữa một đám Slytherin vẻ mặt cứng ngắc, hắn nhìn khắp bốn phía, sau đó hắn thấy người ngồi ở vị trí chủ tịch đang cười tươi nhìn hắn.
Tóc vàng mắt xanh thuần khiết, này ở giới phù thủy tuyệt đối không dễ thấy, Gerson thoáng cái liền liên tưởng đến Andrea.
Á, a, Merlin, đừng nói giỡn, cái người ngồi ở