Bông tuyết trắng ngần nhẹ nhàng chạm vào hàng mi dài khẽ động, đôi mắt hoàng kim xinh đẹp in bóng khu vườn trăm hoa đua nở.
Đôi môi hồng nhạt cong lên thích thú thưởng thức khung cảnh tráng lệ tràn ngập sức sống giữa trời đông giá rét xa hoa mà phù phiếm.
Snape ngẩn người nhìn ngắm bóng dáng mảnh khảnh được bao bọc trong bộ lễ phục thuần đen với họa tiết hoa linh lan thêu chìm đồng màu, không hề mang một loại trang sức nào ngoại trừ khuy măng sét đá quý trên cổ tay khiến cả người cậu toát lên vẻ khiêm tốn mà sang trọng.
"Cậu nói đúng.
Vị Harry Potter đến từ biển Baltic này đúng là không đơn giản.
Chỉ với dáng vẻ này cậu ấy sẽ là ngôi sao mới nổi bật trong bữa tiệc hôm nay." Lucius nghiêng đầu thì thầm với ông bạn già bên cạnh, bọn họ ra vườn nói chuyện trùng hợp gặp được Harry vừa đến.
"Chỉ là một đứa nhóc lông còn chưa mọc." Snape hừ lạnh châm chọc nhưng mắt vẫn không rời thân ảnh giữa vườn hoa dù chỉ một giây.
"Tuổi trẻ cũng là một loại lợi thế hấp dẫn" Lucius nhướng mày không đồng ý.
"Narcissa có biết anh thích người trẻ tuổi không?"
Lucius đau đớn phản đối, "Đừng bao giờ nghi ngờ tình yêu của tôi với Cissy.
Nhưng...!thưởng thức cái đẹp là nhu cầu cơ bản của con người mà." Lucius nhún vai phất tay cho lui gia tinh nếu ông ta đã có mặt tại đây thì để ông tới đón tiếp vị khách nhỏ tuổi xinh đẹp vừa đến này đi, "Cậu Potter"
"Ngài Malfoy, khu vườn của ngài thật đẹp làm tôi ngắm đến mê mẩn." Harry mỉm cười gật đầu chào.
"Vinh hạnh của tôi, chuyến đi thế nào?", Lucius nhìn lễ nghi quý tộc hoàn mỹ của Harry nụ cười thêm ôn hòa vài phần.
"Rất êm ái."
"Các vị khách quý của gia tộc Malfoy luôn xứng đáng với sự phục vụ cao cấp nhất.
Là loại khóa cảng mới ra trên thị trường chắc cậu Potter đây không xa lạ gì mấy đâu nhỉ?", ông ám chỉ.
"Anh quá dài dòng rồi đấy, để người ta hứng gió lạnh ngoài trời chính là đạo đãi khách của gia tộc Malfoy sao?", Snape lành lạnh lên tiếng.
"Lỗi của tôi.
Mời vào, cậu Potter." Lucius dường như vừa giật mình ôm ngực hối lỗi nói.
"Giáo sư Snape, thật ngạc nhiên vì thầy cũng ở đây." Harry vì phát hiện của mình mà thật vui vẻ.
"Một sự hiện diện hiếm có đấy", Lucius gõ gõ gậy đầu rắn nghiêng đầu nói nhỏ.
"..." Snape quay đi tỏ vẻ không biết ông ta đang nói cái gì, hắn mới không phải nghe nói thằng nhóc này đồng ý đến đây mới tham gia bữa tiệc này đâu.
Lucius dẫn đường cho Harry vào dinh thự Malfoy, một tòa nhà lớn màu trắng tinh đồ sộ và lộng lẫy.
Thời gian trên thiệp mời của cậu sớm hơn một chút so với thời gian bữa tiệc chính thức bắt đầu, đây là dấu hiệu nhận biết mức độ thân thiết của vị khách đối với gia chủ, càng sớm chừng nào mối quan hệ càng thân mật chừng đó.
Trong phòng khách sang trọng rộng lớn một vị phu nhân xinh đẹp đã chờ sẵn, bà đứng dậy nở nụ cười hiếu khách thân thiện với Harry.
"Chào mừng đến với dinh thự Malfoy, cậu Potter"
"Chào buổi chiều, phu nhân Malfoy.
Đây là món quà ra mắt nhỏ để cảm ơn lời mời thịnh tình của mọi người mong bà đừng ghét bỏ." Harry mỉm cười lấy ra một chiếc hộp gỗ đơn sơ đưa cho Narcissa Malfoy.
Narcissa nhận lấy, khi mở nó ra ngay cả người gần như đã nhìn đủ loại báu vật như bà cũng phải thốt lên kinh ngạc, "Nước mắt giao nhân!!! Nếu đây được gọi là món quà nhỏ thì không gì được coi là nhỏ nữa cậu Potter.
Tôi rất thích."
"Thật vui vì bà đã thích, phu nhân Malfoy"
Lucius đứng bên cạnh Narcissa cũng cực kỳ hài lòng với món quà này còn Snape thì nhăn mi thầm rủa nhóc con phá của.
Nước mắt giao nhân là tên gọi của phần kết tinh từ nước mắt của người cá khi rơi xuống, mà không phải người cá nào cũng có thể khóc ra trân châu chỉ có những người cá hoàng tộc thuần huyết mới có thể, chính là thánh phẩm trị thương và dưỡng nhan.
Một viên trên chợ đen đã có giá trên trời, Harry tặng chính là một hộp mười hai viên tuy kích thước hơi nhỏ nhưng màu sắc nhu hòa thuần khiết là loại cao cấp nhất trong các loại nước mắt giao nhân.
"Tôi vẫn chưa có cơ hội cảm ơn cậu vì đã cứu mạng con trai tôi." Narcissa mời Harry ngồi xuống nói chuyện.
"Đều là đồng học của Hogwarts tôi cũng không thể trơ mắt thấy em ấy gặp nguy mà không giúp." Cậu khẽ cười.
"Cậu khiêm tốn quá rồi, cậu Potter.
Tuy cậu không để ý nhưng chúng tôi lại không thể, nếu sau này cậu có cần sự giúp đỡ trong khả năng của gia tộc Malfoy đừng ngại mở lời." Lucius đưa ra hứa hẹn.
"Cảm ơn, ngài Malfoy", cậu cũng không từ chối.
"Không nghĩ tới gia tộc Potter bình thường hay tùy tiện lại có thể có một thành viên sáng giá như cậu." Narcissa thực lòng khen ngợi.
Tay cầm tách trà của Harry hơi khựng lại một chút cậu uống một ngụm trà che đi khóe môi cong xuống mất tự nhiên rồi mỉm cười như không có gì đáp, "Ý bà là gia tộc Potter nước Anh đi.
Nói thực cũng chưa chắc chúng tôi có quan hệ gì đâu."
"Anh ta nói đúng đấy mẹ à.
Chắc chắn đầu xù không thể nào có người anh trai xuất sắc đến vậy được." giọng nói của Draco từ phía sau vang lên.
"Dra, lễ phép của con đâu?", Lucius khẽ răn dạy.
"Vâng thưa ba" cậu nhỏ mau chóng chỉnh lại dáng đứng.
"Hai đứa chắc sẽ có nhiều chuyện để nói hơn mấy người lớn chúng tôi.
Khách khứa cũng đã sắp đến rồi.
Draco, con dẫn cậu Potter đi thăm quan nhà chúng ta đi." Narcissa giải vây cho con mình.
Tuy trên thiệp mời đã viết đây là bữa tiệc thân mật nhưng Harry lướt sơ qua phòng khiêu vũ đã có thể đếm được cả trăm người.
Những quý ông mặc lễ phục sang trọng nói cười bên cạnh các quý phu nhân, tiểu thư váy áo là lượt.
Ngọn đèn pha lê đắt giá trên trần soi sáng từng bước nhảy nhẹ nhàng trên sàn nhà láng bóng không một hạt bụi.
Âm nhạc réo rắt, tiếng nói cười nhỏ nhẹ khắc chế vang lên ở mọi ngóc ngách đổ dồn sự chú ý vào thiếu niên cao ráo, đẹp đẽ, phong thái cao quý thuộc nhà Ravenclaw mới xuất hiện lần đầu tiên vào hôm nay.
Sau 10 phút, thông tin về Harry Potter, quý tộc đến từ Đông Âu, được lan truyền khắp cả bữa tiệc.
Phần lớn đời sau của quý tộc nước Anh tập trung vào hai nhà Slytherin và Ravenclaw nên tin tức về cậu đã được bọn trẻ đề cập trước với người lớn, nay thấy được người thật bọn họ càng thêm bị thu hút vì cử chỉ hào phóng, cách nói chuyện thông minh và tác phong tự nhiên chân thành của cậu.
Món quà quý trọng mà cậu tặng cho phu nhân Malfoy cũng là một trong những chủ đề được bàn tán nhiều nhất.
Vì xuất thân, trí tuệ cũng như tài sản của Harry mà cậu tự nhiên được xếp vào hàng ngũ có địa vị cao và được công nhận và đối xử tôn trọng có lẽ không chỉ trong bữa tiệc này mà tất cả những sự kiện của giới thượng lưu sau này.
Harry nhận lời mời cùng nhảy 2 điệu nhạc với tiểu thư Daphne Greengrass của nhà Slytherin cùng năm với Draco và tiểu thư Caroline Edgecombe đàn chị đã tốt nghiệp cùng nhà