Trận đấu vừa mới bắt đầu nên Draco không có gì để làm, trái Snitch vàng vẫn không thấy bóng dáng đâu.
Tầm Thủ McGonnagal của Gryffindor cũng không có mục tiêu, chỉ đơn giản vòng quanh sân đấu và tránh đi trái Bludger để tìm trái Snitch vàng.
Draco khống chế cây chổi dừng lại ở trên không, tầm mắt không ngừng đảo quanh sân đấu để tìm trái Snitch nhưng có vẻ nó trốn đi chỗ nào rồi, Draco căn bản không thấy nó.
Tình hình trong sân lại lần nữa thay đổi, Gryffindor vừa nãy còn chiếm ưu thế bất ngờ bị dẫn trước 30 điểm, bởi vì Marcus dùng gậy đánh trái Bludger trúng phải thủ môn của Gryffindor.
Draco bụm mặt lại theo bản năng, cậu thậm chí còn thấy dưới mũi của thủ môn kia còn chảy ra máu, bị trái Bludger đánh trúng đau cực kì như sắp chết luôn đấy.
Thủ môn của Gryffindor choáng váng tới hoa mắt, hoàn toàn không bảo vệ được cột gôn, Slytherin một lần nữa ghi bàn.
Bỗng dưng, Draco di chuyển vì cậu thấy McGonnagal đang bay chậm thì đột ngột tăng tốc và lao thẳng xuống phía dưới, mà cách cô nàng không xa có một thứ vàng vàng đang bay nhảy.
Chổi của McGonnagal không biết là phiên bản gì nhưng khẳng định không phải là phiên bản mới nhất như Sao Chổi 180, Draco dần đuổi theo phía sau, nhưng tốc độ của McGonnagal cũng không hề chậm, cô vươn tay và trái Snitch đã ở trước mắt cô nàng.
Draco cắn chặt răng, cưỡi chổi đâm mạnh vào McGonnagal, cô lập tức bị lệch khỏi quỹ đạo, xoay hai vòng trong không trung mới giữ vững được thăng bằng, nhưng trái Snitch vàng cũng biến mất ở trước mặt họ.
"Này, phạm luật!" Gryffindor ở trên khán đài gầm lên.
Có điều Draco chỉ nhếch mép không thèm để ý, cậu đã làm chuyện này trong bốn năm, làm sao lại bận tâm tới tiếng gầm của Gryffindor? Đến cả giáo sư Skeeter cũng không có bay qua cảnh cáo Draco, điều này làm cậu càng thêm đắc ý.
Nhưng rất nhanh, Draco vì sự đắc ý này mà phải trả giá, trái Bludger không ngừng chăm sóc cậu nhưng đều bị cậu né đi thành công.
Có điều cách làm này đã khơi lên sự bất mãn của Slytherin, biểu ngữ trên khán đài Slytherin đã thay đổi, trên đó viết "Gryffindor bại trận!".
Nhìn Draco lại né thêm một trái Bludger, lông mày của Tom nhíu lại càng sâu hơn, Ellis ở kế bên đã nhắm chặt mắt lại, đến cả nhìn cũng không dám nhìn một cái, phần chụp ảnh là do Walden gánh vác.
Tom không hiểu, cái môn thể thao nguy hiểm này rốt cuộc có sức hút tới cỡ nào có thể làm cho Draco không màng tới nguy hiểm để tham gia thi đấu Quidditch.
Giống như đọc hiểu được vẻ mặt của Tom, Abraxas quay đầu nhếch mép nói: "Từ bỏ đi Tom, kể cả Draco có ngã gãy tay đi nữa, thằng bé cũng sẽ không từ bỏ Quidditch đâu, huống chi thằng bé tuyệt đối không để chuyện gãy tay xảy ra đâu."
Phải, như lời của Abraxas, mỗi một trái Bludger đánh về phía Draco đều bị cậu né đi, hơn nữa cậu còn thành công phá đám McGonnagal chụp lấy trái Snitch vàng một lần nữa và đâm cô nàng bay ra ngoài, tuy McGonnagal vẫn nắm chặt cây chổi nhưng người đã bị treo trên không, căn bản không thể tiếp tục đuổi theo trái Snitch.
Draco tận dụng cơ hội này đuổi theo, trái Snitch không ngừng bay nhảy giữa không trung, cậu nghiến răng đá mạnh vào cây Sao Chổi 180 của mình, nếu đây là cây Nimbus 2001 của cậu, trái Snitch đã sớm rơi vào lòng bàn tay rồi.
Trái Snitch bỗng nhảy xuống phía dưới, Draco theo sau cũng vội lao xuống, lúc sắp nhào xuống mặt đất, Draco nhanh chóng đưa tay ra, cậu ngăn việc bổ nhào xuống bằng cách giữ thật chặt cây chổi để duy trì cân bằng.
Nhưng tiếc là cây chổi này không phải cây Nimbus 2001 mà cậu quen dùng, Draco trực tiếp văng ra khỏi cây chổi, lăn trên mặt cỏ vài vòng mới dừng lại.
"Ôi......!Merlin, Draco!"
"Trò ấy không có việc gì chứ? Nhìn qua đau lắm đấy."
"Này, mau lên Draco, trò còn phải đi bắt trái Snitch nữa đấy!"
Toàn bộ học sinh trên khán đài Slytherin đều đứng dậy và hét lớn với Draco, nhưng ngay sau đó, tiếng hét của họ biến thành tiếng ăn mừng và tiếng huýt sáo, Draco nằm ở trên cỏ giơ tay trái lên, trong tay là trái Snitch đang không ngừng giãy giụa để thoát ra ngoài.
"Cậu ấy làm được rồi, cậu ấy bắt được trái Snitch trước McGonnagal! Mau nhìn đi, Walden." Ellis kích động dùng tay túm lấy cổ áo của Walden, suýt nữa xé rách luôn áo chùng của Walden.
Trận đấu kết thúc khi tiếng còi vang lên, tuy Gryffindor vẫn còn phẫn nộ vì Draco đã phạm luật, do cậu đâm vào McGonnagal nên mới cướp được trái Snitch vàng, nhưng sự phàn nàn đó hoàn toàn là vô nghĩa.
Slytherin giành chiến thắng trong trận đấu, lấy tỉ số 210-120 giành được thắng lợi trong trận Quidditch.
Những thứ đó Draco không có nghe thấy vì cậu đã bị Tom mạnh bạo kéo lên và sau đó bị Ellis và Walden theo sau ôm chặt lấy, cậu thậm chí còn hoài nghi liệu xương mình có bị họ ôm nát rồi không chứ cậu đau sắp chết rồi.
Xung quanh đều là tiếng reo hò của học sinh Slytherin, Draco vừa thoát khỏi cái ôm của Ellis với Walden thì lại bị đồng đội Quidditch ôm lấy, mùi mồ hôi trên người họ xông vào mũi Draco nhưng vẫn nằm trong phạm vi chịu được vì thắng được trận đấu.
"Ôi, con yêu."
Chờ khi tất cả mọi người đều buông Draco ra, cậu được phu nhân Malfoy chạy xuống từ khán đài ôm lấy, sau đó để bà cẩn thận kiểm tra từ trên xuống dưới, tới khi xác định là Draco không có bị thương chỗ nào thì bà mới khen: "Ôi con yêu, làm tốt lắm, con thắng được nữ sinh năm 3 kia."
Phu nhân Malfoy dĩ nhiên không nhớ tên của McGonnagal, nhưng điều đó cũng không ngăn được bà khen