Chuyện này là thế nào vậy?
Vẻ mặt thờ ơ của Draco rốt cuộc cũng biến sắc, mắt của cậu lại nhìn vào phần sẹo ở trán, sau khi xác nhận ở nơi đó không có sự tồn tại của vết sẹo hình tia chớp, sự hoảng loạn mới hiện lên trên mặt cậu.
Tại sao trên đầu của Đầu Sẹo lại không có vết sẹo nào? Rõ ràng Tom đã trở thành Chúa tể Hắc Ám, tại sao trên đầu của Đầu Sẹo lại không có cái dấu ngu đần kia? Rốt cuộc là chuyện gì đang xảy ra vậy?
Lần đầu tiên Draco nhận thức được sau khi trở về, sự việc đã phát triển theo hướng không thể dự đoán được, còn cậu lại không có được lợi thế sau khi trở về, cậu bây giờ không biết rõ chuyện gì đang xảy ra, sợ rằng còn ngơ ngẩn hơn cả những con người đang ở đây.
Draco hiện giờ hận không thể chạy tới thư viện để lật thử quyển để tìm một chút đáp án từ trong sách.
Còn Harry Potter - con cái nhà Potter - tuy không còn hào quang của chúa cứu thế nhưng vẫn được học sinh của Gryffindor chào đón rất nhiệt tình.
"Draco, tại sao cậu cứ dùng ánh mắt thâm tình nhìn đứa con nhà Potter thế?" Blaise đụng mạnh phải vào tay phải của Draco để gọi hồn bạn thân lại.
Nghe lời trêu chọc của Blaise, Draco bật tiếng cười nhạo, "Mắt cậu bị gì thế Blaise? Tôi thà rằng liếc mắt đưa tình với một chậu cỏ lác chứ tuyệt đối không trìu mến với Potter đâu."
Lễ Phân Loại cuối cùng cũng kết thúc, Dumbledore đứng dậy và đưa tay lên, lễ đường lập tức yên tĩnh trở lại.
"Trước khi bắt đầu năm học mới, thầy cần thông báo với cả nhà một số điểm cần chú ý."
"Tân sinh năm nhất chú ý, Rừng Cấm là nơi không cho phép bất kì học sinh nào đi vào, bao gồm cả học sinh lớp trên."
Dumbledore nhìn qua bàn dài Gryffindor, "Còn nữa, giám thị - ngài Filch muốn nhờ thầy nhắc nhở mọi người, không được sử dụng pháp thuật ở trên hành lang giữa các tiết học."
"Việc đánh giá các cầu thủ Quidditch sẽ được tổ chức vào tuần thứ hai của học kỳ này.
Bất cứ ai muốn tham gia vào đội tuyển của nhà, xin vui lòng liên hệ với phu nhân Hooch."
Rốt cuộc cũng qua những việc cần chú ý mà Draco biết, cậu chờ Dumbledore nhắc nhở năm nhất cấm lại gần hàng lang ở lầu ba.
Nhưng ai dè Dumbledore lại bỗng xoay người và nhìn qua vị giáo sư ngồi cách cậu không xa.
"Đây là giáo sư mới môn Phòng Chống Nghệ Thuật Hắc Ám của các trò, giáo sư Kirke, sau này thầy ấy sẽ dạy môn Phòng Chống Nghệ Thuật Hắc Ám cho các trò."
Dumbledore giới thiệu xong thì Kirke ưu nhã đứng dậy, lịch sự gật đầu với học sinh ở trong lễ đường, sau đó ngồi xuống dưới sự bàn tán rì rầm của học sinh.
"Đây là giáo sư mới của môn Phòng Chống Nghệ Thuật Hắc Ám á? Ôi, thầy ấy lớn lên đẹp trai quá đi."
"Nghe bảo là giáo sư Dumbledore đã cố tình đi mời đấy, hình như mới hơn hai mươi tuổi thôi."
"Thầy ấy trông quyến rũ quá, thành tích môn Phòng Chống Nghệ Thuật Hắc Ám năm nay của tao chắc sẽ cao lắm đấy."
Toàn bộ nữ sinh trong lễ đường có vẻ như đều bị cuốn hút bởi cử chỉ khéo léo và dịu dàng của giáo sư Kirke, tiếng bàn tán khắp nơi đều là về hắn.
"Draco, đó chẳng phải là vị giáo sư chúng ta đã gặp được trên chuyến tàu Hogwarts à?" Crabbe nuốt miếng thịt gà trong miệng xuống, quay sang hỏi Draco.
Nhìn cái miệng đầy dầu mỡ của Crabbe, Draco nhíu mày ghét bỏ, "Mịa, lúc đang ăn thì đừng có nói chuyện."
"Hửm? Draco, mấy cậu gặp được giáo sư ở trên tàu á?" Pansy ở kế bên cảm thấy hứng thú và bỏ dao nĩa trong tay xuống, nhướng mày với Draco.
"Tôi với Blaise đều không nghe cậu nhắc tới."
"Không có gì đặc biệt đâu, chỉ là gặp được thôi." Draco nhíu mày, cậu không muốn nhắc tới giáo sư tên Kirke kia bởi nó sẽ làm cậu nhớ tới Tom, nhớ tới ký ức hai người họ cùng nhau ngồi ở bàn dài Slytherin và cùng nhau dùng bữa......
Draco đặt dao nĩa lên bàn, cậu bỗng thấy mất khẩu vị với những món ăn thơm ngon ở trước mặt.
Sau bữa tối nhàm chán, Draco bơ phờ đi theo Huynh Trưởng trở về phòng sinh hoạt chung của nhà Slytherin.
Khi các tân sinh đã đứng ở trong phòng sinh hoạt, Severus Snape với bộ trường bào dường như vĩnh viễn không có đổi sang màu nào khác ngoài màu đen đi tới, ông nheo lại cặp mắt màu đen lạnh như băng và quét qua từng tân sinh có mặt ở đây một cách hằn học.
"Ta là viện trưởng của Slytherin và cũng là giáo sư môn Độc Dược của tụi bây, ta không trông mong gì ở việc tụi bây có thể giúp Slytherin có được vinh dự, nhưng nhớ kỹ, đừng có gây phiền phức cho ta, tụi bây sẽ không muốn biết hậu quả đâu." Snape rít lên uy hiếp xong và hài lòng khi thấy đám tân sinh hoảng sợ cúi đầu xuống, ngoại trừ con đỡ đầu thân yêu của ông ---- Draco Malfoy.
Nhưng giáo sư Snape đã quen với vụ này rồi, trong ấn tượng của ông, đứa con đỡ đầu này luôn thích thể hiện mình không giống người thường.
Khi giáo sư Snape rời đi phòng sinh hoạt chung, các tân sinh vừa rồi còn không dám quá khích liền thở phào nhẹ nhõm, những con rắn nhỏ bị dọa sợ bởi lần đầu được gặp mặt viện trưởng, sau đó họ chạy vội về phòng ngủ của mình.
Đúng như dự đoán của Draco, không hề có đề cập gì đến vụ niên cấp thủ tịch vào lần nhập học này.
Đi dọc hết dãy hành lang, Draco cuối cùng cũng tìm thấy phòng ngủ của mình, đồng thời cũng là phòng ngủ của Blaise, bạn thân của cậu và cậu ở chung một chỗ.
"Coi ra chúng ta cần trải qua bảy năm cùng nhau rồi Draco.
Chà, cái này cũng không tệ đâu, tuy tôi càng muốn cậu là một vị tiểu thư lộng lẫy." Blaise cười nói.
"Vậy thật đúng là đáng tiếc."
Draco quơ đũa phép để thu gom hành lý của mình lại rồi nằm lên và nghỉ ngơi trên chiếc giường bốn cọc quen thuộc.
Đây đã là ngày thứ hai cậu quay lại năm 1991, trên thực tế thì cho tới thời điểm hiện tại, Draco vẫn không nắm được tình hình, giống như sự việc mình biết lại không tương xứng với sự việc hiện tại.
Cậu cau mày, chăm chú nhìn chiếc rèm nhung màu xanh