Tom Riddle cố ý chọn toa tàu thường xuyên ngồi cùng với Draco vào trước kia, chỉ có điều là hắn không dám khẳng định Draco Malfoy của hiện tại có phải là Draco mà hắn biết không, nếu lỡ như không phải.....
Tom nheo mắt lại và lấy một quyển sách da dê từ trong rương hành lý mang theo bên mình.
Tuy mắt đang chăm chú nhìn lên nội dung trong sách, nhưng trên thực tế, hắn không đọc được một chữ nào, hắn hi vọng cuộc gặp mặt "lần đầu tiên" giữa hắn với Draco là ở một nơi riêng tư, Tom cực kì muốn biết Draco sẽ có vẻ mặt gì sau khi thấy mình.
Cảm giác mong chờ ấy kéo dài cho tới khi cửa toa bị người ta mở ra.
Draco - nhỏ tuổi hơn nhiều so với người ở trong trí nhớ của hắn - nâng cằm cao lên hệt như một con công kiêu ngạo đẩy cửa toa ra, phía sau cậu còn có hai thằng nhóc vừa mập vừa lùn giống như hai tên bảo vệ đứng sau lưng Draco.
Tom dám khẳng định rằng khi Draco mới được mười một tuổi này nhìn thấy mặt của mình đã tỏ vẻ ngạc nhiên trong chớp mắt, giống như nhìn thấy chuyện gì đó không tài nào xảy ra được.
Là Draco mà ta biết, em ấy quả nhiên đã quay trở lại......
Tom không khỏi cong môi lên, đôi mắt tham lam của hắn dừng lại ở chỗ Draco.
Đã bao lâu rồi hắn không được nhìn thấy người con trai mà hắn yêu? Sáu năm? Hay là bảy năm?
Sau khi Tom dùng Chiết Tâm Chi Thuật với Abraxas và biết được toàn bộ sự việc, mỗi buổi tối hắn đều khó có thể chìm vào giấc ngủ, nghĩ tới việc Draco đã quay về sáu mươi năm sau, quay về thế giới không có hắn, Tom cảm thấy việc vượt qua từng phút một thôi đã là một sự tra tấn.
Cũng may, cuối cùng thì bây giờ hắn cũng đã gặp được Draco.
"Chào buổi trưa, bọn nhóc."
Dẫu cho Tom rất muốn kéo Draco vào ngực, nhưng khi hắn thấy cơ thể của Draco trở nên cứng đi trong chớp mắt, hắn liền bỏ đi suy nghĩ này.
Hắn đơn giản chỉ nhìn Draco một cách tham lam như thể hắn muốn bù đắp lại toàn bộ thời gian của nhiều năm qua.
"Các trò là tân sinh năm nhất?"
Tom thấy được vẻ mặt nghiến răng nghiến lợi của Draco vì lời nói của mình mà càng trở nên vui vẻ hơn ở trong lòng.
Ít nhất thì cảm xúc của Draco vẫn sẽ thay đổi vì hành động của hắn, hắn vẫn ở trong lòng Draco không phải sao?
Nhưng ngay sau đó, tâm trạng tốt của Tom lập tức biến mất không còn một dấu vết, cái tên nhóc béo phì đứng ở sau lưng Draco đi lên ghé vào tai của Draco, cái đầu mũm mĩm của thằng nhóc đó đã dán sát vào đầu Draco.
"Draco, tên đó là ai vậy?"
Ánh mắt của Tom mang theo cảm xúc bạo ngược, dù việc duy trì nụ cười dịu dàng đã trở thành thói quen của hắn nhưng ý cười lại không hề dâng tới đáy mắt.
"Xem ra thầy cần tự giới thiệu một chút."
Ba cậu nhóc ở trong toa tàu rốt cuộc lại đặt tầm mắt lên người Tom một lần nữa, "---- Kirke, giáo sư môn Phòng Chống Nghệ Thuật Hắc Ám sắp tới của các trò."
"Giáo, giáo sư?" Cái tên nhóc béo ù vừa mới can đảm dán lên người Draco rốt cuộc bị lời nói của Tom dọa sợ, đồ ăn trên tay cậu nhóc rơi xuống và lăn tới gần bên chân Tom.
Tom nghe được tiếng lẩm bẩm ghét bỏ của một đứa béo khác, sau đó cậu nhóc này mới ngẩng đầu lên và nhìn Tom để tỏ vẻ bản thân trông không quá lo lắng, "Giáo sư Kirke, chào ngài, em là Gregory Goyle."
"Chào ngài, thưa giáo sư, em là Vincent Crabbe." Crabbe lo lắng liếc mắt nhìn đồ ăn rơi ở bên chân Tom một cái và vô thức nhét tay vào trong túi.
Sau đó, Tom thấy vẻ vui mừng trên mặt Crabbe, coi ra trong túi của cậu nhóc vẫn còn có đồ ăn vặt khác.
"Chào các trò, Goyle, Crabbe." Nghe xong hai đứa béo giới thiệu, Tom mới chuyển tầm mắt qua chỗ Draco, thiếu niên của hắn vẫn cố gắng làm ra vẻ mặt bình tĩnh nhưng cái ánh mắt né tránh lại biểu lộ sự chột dạ của cậu.
"Chào ngài, giáo sư, em là Draco Malfoy." Thấy Draco hơi gật đầu, Tom lại cong môi một lần nữa.
Sau đó như dự đoán của Tom, Draco dẫn theo hai người hầu của mình và rời khỏi cái toa này như bỏ chạy.
Tuy Tom có hơi tiếc nuối vì thời gian ở chung ngắn quá mức, nhưng điều đó không thể ngăn cản Tom duy trì được tâm trạng tốt một cách kỳ lạ.
Ngay sau đó, một số đứa trẻ khác cũng chạy tới mở cửa toa ra, nhưng khi bọn họ nhìn thấy trong toa tàu đã có một vị giáo sư đã ngồi sẵn thì liền rời khỏi toa và đóng cửa lại để chọn một cái toa khác.
Vài phút trước khi tàu Hogwarts khởi hành, một cậu nhóc đã đẩy cửa toa tàu ra, cậu có mái tóc đen rối nùi cùng cặp mắt kính tròn đeo trên mũi.
"A, chào ngài, chào buổi trưa, em không ngờ là trong toa đã có người rồi." Cậu nhóc gãi gãi mái tóc loạn xạ của mình, "Em có thể ngồi ở đây không? Các toa khác đã không còn chỗ trống nữa rồi."
"Tất nhiên." Tom thờ ơ nhìn cậu nhóc một cái rồi lại đưa mắt lại nhìn quyển sách, sau khi gặp được Draco, hắn hiếm khi có thể tập trung một lúc để đọc nội dung trong sách.
Sau khi biết người thanh niên này không có ý định giúp đỡ với số hành lý của mình, cậu nhóc tóc đen cố dùng sức để rương hành lý quá khổ ở dưới ghế rồi nằm la liệt trên ghế như thể bị cạn kiệt sức lực.
"Ngài là giáo sư của Hogwarts sao?"
Nghe thấy tiếng của cậu nhóc, trong mắt Tom xuất hiện chút mất kiên nhẫn nhưng vẫn dịu dàng ngẩng đầu lên, "Kirke, giáo sư môn Phòng Chống Nghệ Thuật Hắc Ám sắp tới của trò."
Nói đáp án này xong rồi, Tom hi vọng thằng nhóc này có thể ngậm miệng lại, ít nhất là để mình có thể đọc sách trong môi trường yên tĩnh, hắn không định giao tiếp với bất kì tân sinh nào khi không có sự có mặt của Draco ở đây.
"Ngài là giáo sư môn Phòng Chống Nghệ Thuật Hắc Ám?" Cậu nhóc ngạc nhiên nhìn Tom, "A, chào ngài, thưa giáo sư, em là Harry, Harry Potter, em có nghe ba em kể về ngài, bảo là ngài có thiên phú rất cao về việc chống lại Pháp thuật Hắc Ám, đến