Nói thật, vì lý do Harry có liên kết về thời gian và không gian, nên Tom không quá lo lắng cho tính mạng của anh, hắn chỉ sợ lỡ như Harry lại gặp phải chuyện nguy hiểm đến tính mạng mà một lần nữa ảnh hưởng đến thời gian thì hắn biết đi đâu, đến bao giờ mới tìm lại được Harry?
Nghĩ tới đây, Tom cảm thấy có chút bất an.
"Hiện tại Thomas đang ở đâu?"
"Khu ba của hẻm Knockturn, vào một cửa tiệm kinh doanh cá nhân có tên là Người chết." Mulciber phụ trách liên lạc lập tức trả lời: "Harry thì ở quán bar đối diện, còn..." Sắc mặt của y trở nên kỳ quái.
"Còn cái gì?" Tom cau mày vừa đi tới khu 3 của hẻm Knockturn, vừa hỏi lại.
"Còn gọi một ly Huyết Tinh Mary, máu kia là..."
"Chết tiệt!"
Tom nhỏ giọng chửi thề một câu, nhanh chóng đi theo biểu hiệu trong hẻm Knockturn, sau đó một đường đi thẳng, thậm chí không thèm che giấu thân phận và hành động của mình mà đi tới quán bar có tên là Máu tinh khiết, nhìn thấy Harry đang cầm ly đồ uống lên, theo thói quen mà quấy mấy cái, hắn lập tức đẩy cửa đi vào.
"Harry, sao em lại ở đây?"
Đang chuẩn bị đưa ly đồ uống có vị máu kia lên uống thử, Harry lập tức quay đầu, đến khi nhìn rõ người mọi mình thật sự là Tom, cậu mới ra dấu im lặng, sau đó vời Tom tới chỗ mình.
"Sao?" Tom ngồi xuống chiếc ghế bên cạnh Harry, đẩy ly đồ uống kia sang một bên, "Hai ly Huyết Tinh Mary, theo khẩu vị của ta."
Mặc dù là Bộ trưởng Bộ Pháp Thuật, những nơi như hẻm Knockturn này cũng là một địa điểm mà Tom không nên thường xuyên lui tới, nhưng không thể phủ nhận vì để thành lập một mạng lưới quan hệ chặt chẽ, mạnh mẽ, có đôi khi có những địa điểm nếu hắn không đến sẽ bị người khác nghi ngờ thành ý, thậm chí là bài trừ.
Cho nên, có một thời gian, vì để có thể hợp tác với những gia tộc thuần huyết yêu thích Pháp Thuật Hắc Ám, quán bar tên "Máu tinh khiết" cũng là nơi hắn hay đến.
Mà lần gần đây nhất chính khi trước khi Harry xuất hiện, hắn đã mời một thủ lĩnh Ma Cà Rồng giúp đỡ điều tra chuyện liên quan đến Harry.
"Ngài Riddle, Huyết Tinh Mary theo khẩu vị của ngài?" Một gã pha rượu cười hỏi, có điều lúc gã không cười thì không sao, vừa cười lên, vết sẹo kéo dài từ mắt phải đến má trái dài cỡ một tấc Anh liền khiến khuôn mặt gã trở nên dữ tợn.
Tom lơ đễnh cười, sau đó mới gật đầu.
Harry đợi cho người pha rượu quay đi chuẩn bị rượu mới ghé sát sang Tom, nói khẽ, "Vừa rồi em ở hẻm Xéo thì nhìn thấy Thomas cho nên mới đi theo y.
Nói ra, em chưa bao giờ nghĩ đến hẻm Knockturn còn có một chỗ thế này, không hề rùng rợn, ghê người, mà không khác hẻm Xéo là mấy." Dừng lại một chút, Tom mới lại nghe Harry nói tiếp.
"Chỉ là người ở nơi này rất kỳ quái, ánh mắt như thể đang nhìn..."
"Nhìn cái gì?" Tom lơ đễnh hỏi, nhẹ phất tay với cánh cửa, ra dấu cho Mulciber tiếp tục làm việc, mặc kệ bọn họ.
"Như thể đang nhìn đồ ăn, hay nói đúng hơn là nhìn con mồi vậy." Harry nhận lấy ly Huyết Tinh Mary, đưa lên miệng, phát hiện không có mùi máu gay mũi, hơn nữa hình dáng cái ly cũng khác của mình vừa rồi, sắc mặt hơi thay đổi.
"Tom, ly đồ uống kia..."
"Bây giờ em mới nhận ra?" Tom đắc ý bật cười, "Harry, em thật ngốc, em quên mất nơi này là nơi nào rồi sao?"
"Nơi này thật sự quá giống hẻm Xéo." Harry cong miệng, thấy Tom uống một ngụm trong ly của mình, lúc này mới yên tâm uống.
Đang uống, anh đột nhiên đứng bật dậy, suýt chút nữa làm đổ ly nước.
"Thomas đi ra rồi!"
"Ngồi xuống, Harry." Tom không quay đầu, đưa tay kéo, ép ra Harry ngồi xuống.
"Ta đã phái người theo dõi y rồi.
À, không phải em dẫn ba đứa nhóc kia đi mua đồ sao? Lucius có đi cùng không?"
"Lucius nói muốn làm bài tập hè, em đoán nó đã bị ba thằng nhóc kia làm cho sợ hãi rồi.
Còn ba đứa nhỏ, em để chúng ở quán kem trong Hẻm Xéo." Harry thuận miệng trả lời.
Tom nhíu mày, "Em để James và Sirius ở lại Hẻm Xéo?"
"Còn có Severus nữa, Tom." Harry bĩu môi, anh hiểu ý của Tom, "Cho dù anh không tin tưởng James và Sirius, cũng nên tin tưởng Severus là đứa trẻ hiểu chuyện.
Thằng bé sẽ trông chừng hai đứa kia."
Nhưng Tom không hề lạc quan như Harry, hắn lầm bầm: "Ta thì cho rằng Severus có thể sẽ bị James và Sirius lôi kéo.
Em nên biết, về mặt miệng lưỡi, Severus còn kém xa hai thằng nhóc kia."
"Nhưng mà..." Nghe Tom nói, Harry có chút chột dạ, "...liệu có khi nào Severus..."
"Em chớ coi thường James và Sirius." Tom khẽ lắc đầu, rồi lại cúi đầu thưởng thức đồ uống trong ly của mình, "Nhìn bề ngoài hai đứa như bị Severus bắt nạt, nhưng trên thực tế..."
"Đừng nói với em là hai đứa nó lén bắt nạt Severus đấy." Harry nhíu mày, "Tom, anh nói xem, có phải em quá không để tâm đến Severus?"
Tom nhíu mày, nhìn vẻ mặt lo lắng Harry, trong lòng có chút khó chịu: "Ta thấy không phải em không quan tâm đến Severus, mà là quan tâm thái quá." Dừng lại một chút, Tom nhìn dáng vẻ muốn giải thích của Harry, hắn liền đổi chủ đề, "Em có muốn đi theo dõi Thomas không?"
"Anh không sợ em làm lộ sao?" Harry ngô nghê nhìn Tom, dù sao từ khi Tom xuất hiện, anh đã cho rằng hắn sợ anh làm lộ chuyện cho nên mới cố ý tới để dời đi sự chú ý của anh.
"Em sẽ làm lộ sao?" Tom bật cười, đứng lên từ trên cao nhìn xuống Harry, không kiềm được mà đưa tay vuốt vuốt mái tóc hơi rối của anh: "Người khác không biết lai lịch của em, chẳng lẽ đến ta cũng không biết? Đi thôi, chậm nữa rất có thể chúng ta sẽ bỏ lỡ chuyện vui đó."
"Còn đám Severus..." Harry ngoan ngoãn đi theo Tom, đi vào khu bí mất trong hẻm Knockturn, thỉnh thoảng tò mò nhìn đông nhìn tây.
"Yên tâm, đám Severus sẽ không thể vào được đây.
Phía bên ngoài cũng sẽ có người chú ý đến chúng." Tom không quá để tâm nói, đưa tay ôm lấy bờ vai Harry, "Hình như rất lâu rồi hai chúng ta không nhàn hạ tản bộ thế này."
"Còn phải xem anh định nghĩa nhàn hạ thế nào." Harry nhẹ giọng cười vang, bọn anh đang căng thẳng theo dõi người khác đấy, mặc dù ngay cả đối tượng bị theo dõi bọn anh cũng chẳng thấy.
"Ta cảm thấy bây giờ rất nhàn hạ." Tom tùy ý nói xong, chỉ một cửa hàng bên đường trông cách trang trí khá thú vị mà giới thiệu cho Harry, dáng vẻ không có chút căng thẳng nào.
Mà thực ra, hắn cũng không hề căng thẳng.
Nói trắng ra, đó là Trường Sinh Linh Giá – Dumbledore, quan hệ với hắn chỉ đến mức từng hãm hại hắn, làm hắn suýt chút nữa giết chết Harry, khiến hắn và Harry phải xa nhau mười hai năm.
Nói xa hơn một chút thì là Trường Sinh Linh Giá – Dumbledore từng dẫn dụ hắn nghiên cứu về Trường Sinh Linh Giá.
Lấy Trường Sinh Linh Giá do Voldemort mà Harry biết chế tạo thành công làm ví dụ.
Trường Sinh Linh Giá chẳng qua chỉ muốn tạo ra một Chúa Tể Hắc Ám, sau đó để Dumbledore tiêu diệt, nâng cao danh dự và địa vị của ông ta trong giới Pháp thuật, từ đó gián tiếp tăng cường thực lực của y mà thôi.
Đáng tiếc, người giết chết Voldemort lại chính là Harry mà hắn đang ôm đây.
Chỉ có điều, cuối cùng Harry cũng trở thành vật hy sinh.
Ở thế giới của Harry, hắn, Harry, Dumbledore, và Grindelwald, thậm chí cả những người hắn không biết thật ra cũng chỉ là vật hy sinh cho dã tâm của Trường Sinh Linh Giá kia.
Tất cả mọi người đều nằm trong kế hoạch của y.
Nhưng ở một mặt khác, Tom cảm thấy hắn cũng nên cảm ơn Trường Sinh Linh Giá đó, nếu không làm sao Harry có thể xuất hiện trong sinh mệnh của hắn được đây?
Mà cách cảm ơn của hắn chính là dùng thủ đoạn gọn gàng nhất, dứt khoát nhất để hủy Trường Sinh Linh Giá kia đi, khiến y đời này không thể có được danh vọng hay gì khác nữa.
Mà nếu Tom Riddle hắn đã hiểu ra điều này, vậy những thứ đó đương nhiên sẽ là của hắn rồi.
Dù là bất tử, thực lực hay quyền lực, hắn đều không dễ dàng bỏ qua.
*
Ở một nơi khác, Severus đang cau mày nhìn Jame và Sirius đang kẹp cậu vào giữa, vừa hiếu kỳ vừa sợ hãi quan sát những cửa hàng dơ bẩn cùng những pháp sư kỳ quặc trong hẻm Knockturn âm u.
"Severus, bồ đoán xem