Thứ năm ngày 8 tháng 7 năm 2010.
Cách sinh nhật không biết là thứ bao nhiêu của mình hai mươi ba ngày, cách sinh nhật tám mươi ba tuổi của Tom một trăm bảy mươi ngày.
Mình chưa từng nghĩ sẽ một ngày sống bên Tom Riddle thế này.
Mà sau khi sống cùng anh ấy, mình cũng chưa từng nghĩ sẽ có con trai riêng của bọn mình, thậm chí còn có nhiều cháu chắt về sau.
Trong cuộc đời mười tám năm trước kia, mình từng nghĩ mình sẽ trở thành người bị hại trong cuộc chiến tranh, hoặc sẽ trở thành một kẻ giết người, nhưng mình lại bị người mình kính trọng nhất vu oan, sau đó nhờ sự giúp đỡ của Hermione và Ron mà phát hiện ra được bí mật kia.
Mình luôn nghĩ mình sẽ chết trong tay Voldemort, đáng tiếc cuối cùng đứng đối diện với mình lại là Trường Sinh Linh Giá – Dumbledore.
Lúc mình tưởng mình sẽ chết trong tay Trường Sinh Linh Giá – Dumbledore, thì khi tỉnh lại mình đã biến thành một đứa trẻ.
Mình cho rằng vốn dĩ chưa có chuyện gì xảy ra, lại phát hiện một chuyện lại nối tiếp một chuyện.
Đến khi mình phát hiện Tom Riddle mà mình thích hoàn toàn khác xa Voldemort mà mình biết, thì mình đã không thể quay đầu lại nữa rồi.
Tình cảm luôn là thứ khó hiểu, khiến người ta không thể đề phòng.
Mặc dù trong suốt quá trình đó, mình từng đau lòng, từng tuyệt vọng, nhưng mình lại rất biết ơn bản thân là một Gryffindor, để cho mình có dũng khí tiếp nhận một vận mệnh mới, chấp nhận Tom Riddle.
Mình nghĩ, mình thật sự rất yêu người đàn ông tuổi tác càng lớn lại càng ngày càng thú vị này.
Thứ năm ngày 8 tháng 7 năm 2010.
Cách sinh nhật thứ bảy mươi tám của Harry hai mươi ba ngày, nếu như trừ mười hai năm em ấy mất tích thì là sinh nhật thứ sáu mươi sáu.
Thời gian qua thực sự rất vui vẻ.
Từ khi ta gặp Harry đến bây giờ đã hơn sáu mươi bảy năm rồi, đến Giáng Sinh năm nay ta đã tám mươi ba tuổi, nhưng mà nhìn bề ngoài, ta trông như mới chỉ bốn mươi ba tuổi thôi.
Từ bốn mươi năm trước, vẻ ngoài của ta đã không thay đổi nhiều nữa.
Con trai của ta và Harry, huyết mạch truyền thừa của hai chúng ta, Trường Sinh Linh Giá chung của hai chúng ta, bí mật bất tử của hai chúng ta.
Hôm nay, lúc đi ngang qua phòng đọc sách, ta nhìn thấy Harry đang xem lại nhìn món quà ta tặng cho em ấy từ thời còn đi học, nhìn thấy nụ cười nhẹ mà tinh khiết trên mặt em ấy, ta đứng ngoài cửa không khỏi cảm động.
Dumbledore đã từng nói ta không biết yêu, ta cũng luôn cho rằng ta không cần bạn bè, không cần người yêu, ta chỉ cần thuộc hạ, cần người hầu.
Ta muốn tất cả mọi người đều sợ ta, làm cho bọn chúng kính sợ ta, thậm chí không dám nhắc tới tên ta.
Ta muốn khống chế toàn bộ thế giới.
Ta muốn tất cả, nhưng chưa bao giờ nghĩ đến ta sẽ muốn có một người bạn đời.
Nhưng mà, Harry lại đột nhiên xuất hiện trong cuộc đời ta.
Em ấy nở nụ cười còn chói chang hơn cả ngày hè, đưa tay ra, nói với ta: "Xin chào, tôi tên là Harry, Harry Potter."
Nhớ tới đây, ta đột nhiên muốn khóc.
Lẽ nào ta già thật rồi, cho nên mới hoài niệm giống lão Dumbledore? Có lẽ, Dumbledore và Harry nói rất đúng, cái chết đối với người có bộ óc đủ minh mẫn mà nói chỉ giống như là nghỉ ngơi sau một ngày bận rộn mà thôi.
Nhớ lại những chuyện đã trải qua cùng Harry, đôi mắt của ta lại ẩm ướt, bóng người ngồi trong phòng đọc sách cũng dần nhòe đi.
Harry, ta yêu em.
Rất yêu, rất yêu em.
Yêu nhiều hơn em nghĩ.
Thứ năm ngày 8 tháng 7 năm 2010.
Cách sinh nhật bảy mươi tám tuổi của ba Harry hai mươi ba ngày, mình muốn tranh thủ giờ nghỉ trưa trốn về thung lũng Godric, muốn hỏi xem ba muốn quà sinh nhật gì.
Kết quả lúc chạy lên cầu thang thì thấy ba Tom đang đứng trước cửa phòng đọc sách ngẩn người, ba thậm chí còn không phát hiện ra mình đang đứng dưới nhìn ba.
Không hiểu ba đứng đó ngẩn người nhìn cái gì nữa?
Trông vẻ mặt ba rất kỳ quái, như đang cười, nhưng đôi mắt đỏ mà Harry khen là giống như hồng thạch lại lấp lánh nước, giống như đang khóc vậy.
Mặc dù tổng số tuổi của hai ba đã hơn một trăm năm mươi, nhưng người ngoài nhìn sẽ thấy hai ba vẫn đang trong giai đoạn ân ái mặn nồng.
Lẽ nào trong hai ba đã có một người ở phương diện nào đó bị bất lực rồi sao?
Không được, mình phải mau đi tìm anh Severus, anh ấy là bậc thầy Độc dược nổi danh trong giới Pháp thuật đó.
Chúng mình nhất định phải phát minh ra một loại Độc dược đặc hiệu nào đó, coi như là vì hạnh phúc, hài hòa của gia đình, nhất định phải nghiên cứu ra được một loại Độc dược mang lại sắc xuân phơi phới!
Tuyệt, vậy đây sẽ là quà món quà sinh nhật tốt nhất mừng sinh nhật bảy mươi tám tuổi của ba Harry!
Thứ năm ngày 8 tháng 7 năm 2010.
Cách sinh nhật bảy mươi tám tuổi của chú Harry hai mươi ba ngày.
Ta chưa bao giờ nghĩ tới từ sau khi ta biết đến cái gì gọi là Pháp sư sẽ có một ngày ta ở Hogwarts chỉ tồn tại trong truyền thuyết, làm một giáo sư Độc dược, ngày ngày tiếp xúc với độc dược mà ta yêu thích, còn có thể cùng Harry nghiên cứu những Pháp Thuật Hắc Ám, hoặc theo lời chú ấy thì là nghiên cứu những pháp thuật chống lại Pháp Thuật Hắc Ám.
Mọi chuyện bắt đầu từ mùa hè năm ta sáu tuổi, bắt gặp một pháp sư bị thương trong rừng cây, pháp sư đó tên Harry Potter.
Ta nghĩ dù năm mươi năm nữa ta vẫn còn nhớ rõ buổi trưa hôm ấy, cái người đang bị thương lại chu đáo quan tâm ta, dạy ta những bước đầu tiên để tiếp cận với thế giới pháp thuật.
Ta cũng vẫn sẽ nhớ, nụ cười trên mặt người đó tựa như có thể hòa tan tất thảy.
Đáng chết! Ta mới năm mươi tuổi tôi mà sao đã dùng thứ giọng điệu hoài niệm này để viết nhật ký rồi! Nhất định là do gần đây sống với ông lão Dumbledore một trăm năm mươi tuổi cùng tên nhãi hai mươi tuổi kia quá lâu.
Sirius nói rất đúng, ta hẳn là nên tiếp xúc nhiều hơn với đám quỷ nhỏ Hogwarts khiến người ta muốn điên đầu, như vậy mới có thể duy trì sức sống thanh xuân như cậu ta...!Nhảm nhí!
Nhưng, nói như vậy chẳng lẽ bây giờ Sirius lại cảm thấy tính cách của ta âm trầm, không thú vị? Hay là cậu ta thích người trẻ tuổi hoạt bát đáng yêu?
Nếu như cậu ta dám nói ra như vậy, ta không ngại chế ra một loại độc dược khiến phần dưới của tên nào đó không dựng lên nổi nữa.
Suriel ở bên ngoài gọi ta rồi, vì để tránh cho những dược liệu ta mất công sưu tầm bao lâu nay bị cuỗm đi, ta còn phải nghĩ xem nên tặng quà sinh nhật gì cho chú Harry.
Dù sao còn hơn hai mươi ngày nữa, để thằng nhóc từ từ nghĩ đi.
Thứ năm ngày 8 tháng 7 năm 2010.
Cách sinh nhật bảy mươi tám tuổi của bạn đời của ba đỡ đầu của ta – ngài Voldemort vĩ đại, người được người