Đêm hôm đó, Tom thận trọng đợi đến khi trời gần sáng, lâu đài Hogwarts đã có người rời giường, tiếng người dần vang vọng, thậm chí còn đợi đến khi có học sinh nhà Ravenclaw dậy sớm đến thư viện học bài, hắn mới hóa giải bùa Tan Ảo Ảnh trên người mình, quang minh chính đại rời khỏi thư viện trước mặt đám học trò, đi đến Đại Sảnh Đường Hogwarts.
Ngồi trên dãy bàn dài Nhà Slytherin, Tom lén nhìn Dumbledore đang cười híp mắt trò chuyện với giáo sư Slughorn trên dãy bàn giáo sư, nhận ra càng ngày hắn càng không hiểu gì về ông ta.
Cuốn sách mà ông ta lén lút vào khu sách cấm lúc nửa đêm hôm qua rốt cuộc là sách gì mà lại quan trọng đến mức ông ta phải tránh mọi người như vậy?
Tom nhịn ham muốn ngáp một cái, cúi đầu lấy đồ ăn vào đĩa của mình.
"Này..." Ngay trong lúc tinh thần hắn không được tỉnh táo, một giọng nói khàn khàn đột nhiên vang lên bên cạnh, "Tom, không phải anh không thích ăn bánh bí đỏ sao?"
"Cái gì...?" Tom lấy lại tinh thần, lúc này mới phát hiện không biết hắn lấy bánh bí đỏ vào đĩa mình từ lúc nào.
Ngây người nhìn cái bánh bí đỏ mất mấy giây, hắn như vừa nhớ ra chuyện gì đó không vui, liền giả cười chuyển bánh bí đỏ trong đĩa của mình sang đĩa của Harry ngồi bên cạnh vừa lên tiếng nhắc nhở hắn, "Cho cậu này."
"Cảm ơn.
Mà này..." Harry không nhìn miếng bánh bí đỏ hắn vừa đặt sang đĩa của mình, mà chỉ nhìn chằm chằm gương mặt Tom, nhìn đến khi nụ cười trên mặt Tom không giữ được nữa, nó mới lên tiếng nói tiếp, "Đêm qua anh không ngủ hả?"
"Dáng vẻ của cậu mới giống đêm qua không ngủ." Tom lạnh lùng nói, đè thấp giọng để chỉ có hai người bọn hắn nghe được, "Có phải đêm qua cậu không ngủ để giám sát phòng ngủ của ta không?"
"Tôi rảnh như vậy sao?" Harry cầm dĩa xiên đồ ăn đưa vào miệng mình, nói không rõ: "Tôi ở trong ký túc làm bài luận văn phải nộp vào thứ hai tới đến tận bốn giờ sáng, sau đó ngủ chưa đến một tiếng đã phải thức dậy đi cọ rửa nhà vệ sinh tầng hai, cọ rửa xong mới đi ăn sáng.
Về chuyện tôi biết anh không ngủ...!À, đúng rồi, tôi còn biết anh không về phòng..."
"Câm miệng!" Tom lập tức nhìn lên dãy bàn giáo sư, thấy Dumbledore không hề để ý tới chỗ mình, lúc này mới trừng mắt nhìn Harry, "Ta biết cậu phải làm luận văn khuya như vậy là vì ta phạt cậu lao động công ích, không biết ta có cần nói xin lỗi với cậu không?".
========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1.
Ngài Vương, Kết Hôn Nhé!
2.
Chờ Ngày Gió Đông Ấm Áp
3.
[BHTT] Ân
4.
Thế Gả Hào Môn: Nghiêm Tổng! Xin Buông Tha
=====================================
"Không không không, quả thực là tôi đã vi phạm nội quy!" Harry lập tức đứng lên, "Tôi phải tranh thủ hai ngày cuối tuần không phải lên lớp để hoàn thành hình phạt đây!" Nói qua liền chạy một mạch ra khỏi Đại Sảnh Đường Hogwarts.
Tom hoài nghi nhìn theo bóng lưng Harry một lát, rồi cũng đứng lên.
"Anh còn chưa ăn..." Mulciber thấy Tom đứng dậy cũng lập tức đứng lên theo, "Thủ...!Ơ...!Chờ tôi..."
Hai người một trước một sau rời khỏi Đại Sảnh Đường, đến khi cảm thấy đã khuất tầm mắt Dumbledore, Tom mới dừng bước, "Mulciber, cậu rất rõ văn phòng của Chủ nhiệm Dumbledore phải không?"
"Hả? Nói đúng hơn thì Gryffindor Potter rõ hơn tôi, bởi vì cậu ta bị Dumbledore cấm túc nhiều hơn.
Nghe nói lần nào cậu ta cũng phải chép lại phần nội quy mà cậu ta đã vi phạm..."
"Chuyện này ta cũng biết.
Ta muốn hỏi, cậu biết rõ cách bài trí trong văn phòng của ông ta, thậm chí là..." Tom dùng ánh mắt đuổi mấy học trò lớp dưới đang muốn đến Đại Sảnh Đường ăn sáng, rồi mới hạ giọng nói tiếp, "...!giá sách?"
"Chuyện này..." Mulciber có chút bất an nhìn Tom, chần chừ một lúc mới trả lời: "Tuần trước tôi bị lão Dumbledore phát hiện vi phạm nội quy, bị lão phạt cấm túc sắp xếp lại giá sách cho lão."
Tom nhìn vẻ mặt bất an của Mulciber nhẹ mỉm cười, giọng nói vì hoài nghi mà trở