"Hả?" Vẻ mặt của Harry lập tức trở nên không hiểu gì.
Tom vừa rút những ngọn nến đã chọc chiếc bánh sinh nhật thành than tổ ong ra, vừa quay đầu nhìn nó: "Đó là nguyện vọng của ta." Tom giải thích, đồng thời quyết định, hắn tuyệt đối sẽ không nói điều ước sinh nhật thật sự của mình cho Harry nghe.
Hắn đặt chiếc bánh sinh nhật xuống đùi mình, "Cậu muốn ăn không?" Đi đường dài, lại đi đến hơn nửa đêm, hắn đúng là có chút đói rồi.
Huống chi, chiếc bánh sinh nhật này mặc dù trông không được ngon lành cho lắm, nhưng dù sao cũng mới được làm, còn đang tản ra mùi bơ kém chất lượng nữa.
Quan trọng nhất, đây là chiếc bánh sinh nhật đầu tiên hắn nhận.
Harry có vẻ như không có cùng hướng suy nghĩ với Tom, nó lắc lắc đầu, rồi ngồi xuống giường, vừa cởi giầy vừa nói: "Tôi không đói, anh ăn đi." Nói xong nó cởi chiếc quần dài trên người ra, chui vào ổ chăn lạnh ngắt, "Tôi ngủ trước đây."
Tom không quay đầu lại, chỉ im lặng ngồi bên mép giường dùng ngón tay khoét một bông hoa làm bằng bơ đã không còn rõ hình dạng chậm rãi đưa lên miệng, thưởng thức vị ngọt ngấy xen lẫn mằn mặn.
Sáng sớm hôm sau, Harry bị Tom không chút dịu dàng kéo từ trong ổ chăn ra.
"Có chuyện gì thế?" Harry chớp chớp đôi mắt đầy nước mơ mơ màng màng hỏi: "Giờ hình như vẫn còn sớm?"
"Cậu không muốn gặp Grindelwald sao?" Tom khẽ cười nói, sau đó nhìn thiếu niên còn đang cố gắng gạt bàn tay của hắn ra để nằm xuống ngủ thêm chút nữa đột nhiên mở bừng hai mắt.
"Đi gặp Grindelwald?"
Tom gật đầu, "Giờ thì chịu dậy rồi chứ? Thật không biết lúc ở trường học, cậu làm thế nào mà sáng nào cũng không đi học muộn được." Hắn lầm bầm.
Harry đang chui đầu qua chiếc áo len, nghe thấy lời này của hắn lập tức kéo tụt áo xuống để lộ đầu ra, "Chuyện này phải cảm ơn Alphard.
Sáng nào cậu ấy cũng gọi tôi dậy đúng giờ." Harry nói xong liền xuống giường tìm chiếc quần dài ném xuống sàn hôm qua, "Nhưng mà, chúng ta lấy lý do gì để đi gặp Grindelwald?" Nó vừa nói vừa thuận tay kéo đống quà Giáng Sinh của mình trên đầu giường lại, tiện tay bới lên, phát hiện ngoại trừ quà của Hagrid và Alphrad, còn có quà của mấy học trò Slytherin mà nó từng giúp làm bài tập, cùng với quà của...!Abraxas Malfoy và Tom Riddle? "Này...?" Nó ngẩng đầu nhìn Tom.
Mà Tom chỉ giả cười rút từ trong túi ra một vật gì đó bằng vải màu đen, "Đáp lễ thôi, Potter."
"..." Mặt Harry nháy mắt đỏ lên, vội vàng cất hết quà tặng vào chiếc túi đeo sau lưng, sau đó mới làm bộ như không có chuyện gì nhìn Tom, "Anh vẫn chưa nói cho tôi biết, chúng ta lấy lý do gì để đi gặp Grindelwald?"
"Sáng nay ta đã gửi cho ông ta một lễ vật! Ngay trước lúc đánh thức cậu, tôi đã nhận được hồi âm của ông ta, mời ta tới gặp." Tom nói, "Còn cậu, chính là Phụ tá của ta."
Phụ tá lúc này vội vàng xỏ giầy, sau đó đến nhà vệ sinh chung rửa mặt rồi quay lại.
"Rốt cuộc anh tặng cho ông ta lễ vật gì? Tôi thật không tin được, vị Chúa Tể Hắc Ám đầu tiên lại mời hai đứa học trò Hogwarts không tên tuổi...!À, ít nhất là tôi không có tên tuổi gì?"
"Cậu không cảm thấy buổi sáng hôm nay rất yên tĩnh sao?" Tom sửa sang áo chùng của mình, đưa cây đũa phép dự bị mà mình đã lén mua trước đi đến nước Đức cho Harry, "Sử dụng lúc quan trọng!" Hắn căn dặn, "Chúng ta không phải đi dạo chơi, cho nên cậu không cần hưng phấn vậy đâu."
Harry nhận lấy đũa phép Tom đưa, vẫy một cái, dùng một bùa chú phạm vi nhỏ sửa sang lại quần áo của mình, sau đó đột nhiên trợn trừng hai mắt.
"Tom, không phải anh