Đối diện với đôi mắt đen sắc bén của Tom, Harry bày ra vẻ mặt vô tội.
"Tôi vừa nói, ba tôi chắc chắn là một Pháp sư sinh ra trong gia tộc thuần huyết, có vấn đề gì sao?"
"Không phải câu này, cậu Potter." Tiếng nói của Tom như rỉ ra từ giữa đôi cánh môi mỏng, "Là câu trước đó."
"A!" Harry như chợt hiểu ra, "Ý anh muốn nói câu trong Slytherin có một vài người mang dòng máu lai sao? Câu này rất bình thường, không hề sai ngữ pháp mà?"
"Potter!" Tom hơi nghiêng người tới trước, dáng vẻ đầy uy hiếp, "Sao ngươi biết chuyện này?"
"Tôi..." Harry không chắc chắn nói, "Tôi đoán bừa.
Dù sao gia tộc thuần huyết không có nhiều, bao nhiêu năm nay vẫn luôn kết hôn với nhau, gần như gia tộc nào cũng đều có quan hệ huyết thống với những gia tộc còn lại.
Mà theo như lý thuyết của Muggle, họ hàng gần kết hôn rất dễ sinh ra..." Harry nhún vai, lược bỏ từ ngữ, "Hơn nữa hậu duệ tương lai sẽ càng ngày càng yếu kém.
Cho nên, bây giờ nhìn lại, những gia tộc thuần huyết có lịch sử từ hơn một nghìn năm trước có không ít gia tộc đã xuống dốc, thậm chí là biến mất.
Trong đó bao gồm Gryffindor, Ravenclaw, Hufflepuff..." Dừng lại một chút, Harry mới nói tiếp: "Đương nhiên, còn có cả Slytherin."
"Làm sao cậu biết huyết thống của bọn họ đã biến mất?" Vẻ mặt của Tom hơi giãn ra, lần nữa cong khóe môi lên.
Hắn thoải mái ngả lưng ra ghế tựa, hơi nghiêng đầu mặc cho lọn tóc rơi xuống che đi đôi mắt đen láy như đá, nhân tiện cũng giúp hắn giấu đi ánh mắt đang dò xét Harry.
"Đoán thôi!" Harry có vẻ như không hề phát hiện ra sự thay đổi cảm xúc của Tom, "Nếu như người nào mang huyết thống của những gia tộc này, người đó có thể che giấu sao?"
"Có lẽ." Tom cong khóe môi, như cười như không dùng ánh mắt đùa cợt nhìn Harry, "Có người đã nói với cậu, chỉ là cậu không hiểu thôi."
"Tôi chắc chắn không phải là một Ravenclaw rồi, cho nên anh không cần cố ý chế giễu chỉ số thông minh của tôi." Harry càng nói giọng càng nhỏ, cuối cùng gần như tự lẩm bẩm, để Tom không nghe được câu nói cuối cùng của nó, "Huống chi, so độc miệng, anh còn kém xa Snape."
"Quên đi, tôi chắc sẽ vào Slytherin rồi." Harry buồn chán gập cuốn Hogwarts, Một Lịch sử trong tay lại, cảm thán, "Tôi thật sự không thích đọc sách, nếu như...!Aizz..."
"Dù Slytherin đúng là có máu lai..." Nói đến đây, Tom dừng lại một chút, sau đó mới tiếp tục, "Nhưng để vào được Nhà tốt nhất Hogwarts này vẫn còn có những yêu cầu khác.
Mà cậu..." Hắn trắng trợn đánh giá Harry một lượt từ trên xuống dưới, "Ta lấy danh nghĩa Huynh trưởng mới nhậm chức của Slytherin nói cho cậu biết, khả năng cậu vào được Slytherin cực kỳ thấp."
Hắn xuyên qua kẽ hở giữa những sợi tóc nhìn thằng nhóc trước mắt chằm chằm, phát hiện đối phương dường như không mấy quan tâm đến lời hắn vừa nói.
"Chúng ta đánh cược đi.
Nếu như tôi có thể vào được Slytherin..."
"Ta đã nói cậu không phải Slytherin.
Đối với những sự việc chưa chắc chắn, Slytherin chúng ta tuyệt đối không kết luận bừa." Tom thấp giọng cười, tiếng cười trầm thấp vang vang trong toa tàu, "Cho nên khả năng cậu trở thành một Slytherin là cực kỳ thấp.
Còn nếu như cậu vào được Slytherin, chuyện này cũng chỉ có thể chứng minh huyết thống của ba cậu thực sự cao quý.
Dù sao, trong Slytherin vẫn có vài kẻ ngu ngốc dựa hơi huyết thống trà trộn vào."
"Câu nói này hình như có vẻ mâu thuẫn với dáng vẻ tự hào về Slytherin của anh." Harry nghiêng đầu, ánh mắt tò mò khiến Tom lại bắt đầu cảm thấy bực bội.
Chết tiệt! Hắn không muốn vì giễu cợt thằng nhãi ngu ngốc trước mặt này mà lắm lời đáp lại.
Dù sao, ngay cả kẻ ngu cũng có một hai lần thông minh đột xuất, kẻ ra vẻ thông minh cũng giống như vậy.
"Cậu Potter, cậu không cho rằng những vấn đề này chờ cậu thật sự vào được Slytherin rồi dần cảm nhận sẽ tốt hơn sao?"
"Thật ra, chuyện này chẳng có gì