Các gia tộc thuần huyết kết thông gia, Grindelwald đến, Merrythought từ chức, ba chuyện này đã thật sự làm rối loạn toàn bộ kế hoạch trong nửa sau năm học thứ sáu của Tom.
Ban đêm, hắn gần như không thể tập trung đọc sách, hối tiếc lúc hết năm học thứ ba, hắn không nên trả lại Xoay Thời Gian.
Nếu như bây giờ có Xoay Thời Gian...
Nhếch mép một cái, Tom gấp quyển sách vốn không hề đọc lại, ánh mắt thâm sâu nhìn phía trước.
Nếu như Harry chịu nói cho hắn biết, ít nhất là chuyện giữa Dumbledore và Grindelwald...!Đương nhiên, nếu nó chịu nói, thì đã nói rồi.
Nếu như nó không chịu...!Tom hít sâu một hơi, giữ ở trong ngực một lúc lâu, sau đó mới thở ra.
Hắn có cảm tình với Harry Potter, nhưng chuyện đó không đồng nghĩa với việc hắn có thể bỏ qua cho Harry mọi chuyện, cũng không vì thế mà bằng lòng để cho kế hoạch của mình bị phá hỏng do sự có mặt của nó.
Hắn nhất định phải biết được bí mật giữa Dumbledore, Grindelwald, và Ariana.
Nếu không có Chân Dược, vậy thì...!Ánh mắt của Tom tối lại, suy tính tìm một cái cớ để gọi Harry tới đây.
Mà trong căn phòng liền kề, Harry cũng chưa ngủ, càng đáng buồn hơn là bạn cùng phòng Alphard của nó cũng chưa ngủ, bị nó kéo ngồi dậy tán gẫu.
Nội dung tán gẫu đương nhiên có cả chuyện trong gia tộc Black.
"Thật kỳ lạ..." Harry cúi đầu nhìn bàn chân trần của mình, lẩm bẩm: "Rõ ràng là gia quy rất bình thường, sao về sau lại trở nên..." Nó suy nghĩ một hồi, sau đó mới nghĩ tới một nhân vật mấu chốt, cất cao giọng nói, "Vậy, Walburga Black (Má Sirius – thật ra phần lớn gia quy nhà Black sau này đều do bà ta chỉnh sửa)..."
"Không cần nói ra, dù chị ấy có là chị họ của mình, mình cũng nhất định phải nói, chị ấy đúng là người khó hiểu.
Thật không biết...!người thế nào mới chịu đựng được vị hôn thê như chị ấy..."
"Hả? Bồ vừa nói gì?" Harry theo bản năng hỏi một câu, sau đó bất ngờ chuyển sang chuyện khác.
"Alphard, trong nhà bồ không có ai thắc mắc việc Grindelwald sẽ đến Luân Đôn sao?"
"Hẳn là Walburga biết, tuổi của chị ấy đã đủ tư cách được biết những chuyện trong gia tộc rồi, nhưng mà chắc chắn chị ấy không nói cho mình đâu." Vẻ mặt của Alphard càng thêm buồn bã, ném khăn quàng cổ trong tay đi rồi nhảy lên giường của Harry, "Harry, đôi lúc mình thật sự hâm mộ bồ, bồ có biết không, không khí trong gia tộc Black rất trầm lặng, không được lớn tiếng nói chuyện, không được lớn tiếng cười đùa, dù là cười không thành tiếng cũng không được để lộ răng, dù mệt mỏi muốn chết nhưng một khi ra ngoài tuyệt đối không được để lộ vẻ mệt mỏi..."
Harry cười khổ nhìn Alphard đang ngồi ở đầu giường mình phàn nàn, đột nhiên nghĩ, nhiều năm sau, ở trong ký túc xá nhà Gryffindor, cậu chàng tóc đen đẹp trai can đảm phá vỡ truyền thống gia tộc Black có lẽ cũng ngồi trên giường của ba nó phàn nàn những câu như thế.
Nghĩ tới đây, tâm trạng vốn đang vui vẻ của nó đột nhiên trở nên nặng nề.
Cúi đầu tránh để cho Alphard nhận ra hốc mắt nó đang ậng nước, Harry đang định lén lau đi ẩm ướt nơi khóe mắt chợt nghe thấy tiếng mổ lên cửa sổ.
"Đã trễ thế này, ai lại còn gửi thư?" Alphard nhảy xuống giường mở cửa sổ ra, con cú mèo lập tức bay đến bên cạnh Harry, cao ngạo giơ cái chân buộc thư lên.
Harry cởi thư ra, thấy đề tên người gửi là Tom, liền bóc thư ra đọc nhanh, sau đó ngay cả vớ cũng không kịp đi, xỏ vội đôi dép lê, vừa chạy ra cửa, vừa nói với lại với Alphard không cần chờ nó.
Mà Tom, sau khi gửi thư, đã thay một đôi vớ màu đen lông dê, vớ không dày nhưng trong