"Là chúng ta! Nếu như ban đầu chúng ta có thể hiểu về sinh mạng như vậy..." Dumbledore đứng trước mặt Grindelwald, khẽ nói.
Grindelwald ngẩng đầu nhìn ông, không chút do dự duỗi tay cầm lấy bàn tay đang chìa trước mặt mình.
"Albus, chúng ta đã không còn trẻ nữa."
"Đúng vậy!" Dumbledore phát ra một tiếng cảm thán.
Tom càng lúc càng cảm thấy khó hiểu, sau đó phát hiện, trong tình huống đáng ngạc nhiên thế này, trong mắt Harry như có ánh nước.
Rốt cuộc chuyện gì đang diễn ra vậy? Tom vội rà soát lại đoạn đối thoại vừa rồi giữa bọn họ một lần, nhưng vẫn không hiểu được, ngoại trừ hắn ra, ba người còn lại trong phòng đều lộ vẻ cảm động, hối hận, thâm tình, mong đợi, thậm chí là vui sướng? Không phải bọn họ đang nói về chuyện có hai Dumbledore và Trường Sinh Linh Giá sao? Còn có chuyện gì khác nữa à?
Tom chớp chớp mắt mấy cái, sau khi đưa ra được kết luận không nên hỏi vào lúc này liền im lặng ngồi đó, quan sát hai Pháp sư tuổi đã trên hai trăm lại chỉ như mới bốn mươi, năm mươi tuổi.
"Chúng ta không còn nhiều tám mươi năm để lãng phí nữa.
Chúng ta không thể thay đổi được những chuyện đã qua, nhưng ít nhất chúng ta có thể thay đổi tương lai của mình.
Albus, đừng hận tôi nữa..."
"Từ trước đến giờ tôi chưa từng hận ông."
"Ông tưởng tôi ngốc sao? Nếu như không hận tôi...." Grindelwald chỉ tấm bản đồ trên bàn, "Hắn là thế nào?"
"Đúng là tôi hận, nhưng mà là hận..." Nửa ngồi xuống trước mặt, ngang tầm mắt với Grindelwald, Dumbledore nhắm mắt lại, cúi đầu, "...!chính tôi."
*
Mãi đến đêm hôm đó, sau khi đã theo Dumbledore trở lại Hogwarts, nằm trên chiếc giường ấm áp trong phòng ký túc của mình, Tom vẫn cảm thấy đầu óc choáng váng.
Hắn chưa bao giờ nghĩ quan hệ giữa Dumbledore và Grindelwald lại như thế, càng không ngờ được Dumbledore vì muốn xóa bỏ hận ý của mình mà dùng toàn bộ hận ý để chế tạo Trường Sinh Linh Giá, muốn thông qua một Dumbledore mạnh mẽ hơn để giữ lại tính mạng cùng sức sống của mình, sau đó làm những chuyện mà Dumbledore nguyên bản không muốn làm.
Chỉ tiếc là, sau khi Dumbledore và Grindelwald giải quyết vấn đề tồn tại tám mươi năm nay giữa hai người, bọn họ mới phát hiện Dumbledore đã biến mất.
Dù là giáo sư môn Biến Hình Dumbledore công bằng, hay là Dumbledore xảo trá dụ dỗ hắn tìm đến Trường Sinh Linh Giá, Tom đều không thể không thừa nhận bọn họ quả là vô cùng thông minh – Dumbledore Trường Sinh Linh Giá ngay trước khi bọn hắn còn chưa kịp có phản ứng gì đã nhanh nhạy mà biến mất rồi.
Mà Grindelwald khẳng định, vì mục đích của mình, Dumbledore Trường Sinh Linh Giá chắc chắn vẫn còn ở lân cận Hogwarts.
Sau đó, ông ta đưa ra một quyết định thật khiến Tom muốn phun ra máu – sau khi giải quyết xong trận quyết đấu với Dumbledore, ông ta sẽ đến Hogwarts xin chức vụ Giáo sư Phòng Chống Nghệ Thuật Hắc Ám.
Chúa Tể Hắc Ám giảng dạy lớp Phòng Chống Nghệ Thuật Hắc Ám? Tại sao Grindelwald không mở lớp dạy Pháp thuật Hắc Ám ở Hogwarts luôn đi? Nếu ông ta mở, hắn nhất định sẽ không chút do dự mà đăng ký học.
Tom trở mình, rút đũa phép xem giờ, thở dài một hơi rồi nhắm mắt lại.
Chuyện giữa Dumbledore và Grindelwald chỉ khiến hắn thấy bối rối đôi chút, nguyên nhân chính làm hắn mất ngủ chính là Harry.
Hắn không rõ tại sao hắn vừa mới hòa thuận với Harry chưa được mười hai tiếng đồng hồ, quan hệ giữa bọn hắn lại đột ngột quay ngoắt, thậm chí còn căng thẳng hơn sau khi hắn dùng Lời Nguyền Độc Đoán.
Hình như là bởi vì hắn đã nói gì đó.
Nhưng rốt cuộc hắn đã nói gì khiến cảm xúc của Harry Potter đột ngột thay đổi như vậy? Tom biết kể cả là đám nữ sinh Slytherin cao ngạo hàng tháng cũng có vài ngày trở nên khó hiểu, chẳng lẽ sự thay đổi thất thường kia của Harry cũng là vì chu kỳ sinh lý nào đó?
Phiền muộn trở mình mấy lần, cuối cùng Tom đành từ bỏ việc tìm kiếm nguyên nhân làm Harry không chịu