Tom liếc mắt nhìn Mulciber, không trả lời, mà lại hỏi: "Có thể không?"
Đám học trò nhà Slytherin ngồi quanh đều trầm mặc một lát, sau đó một học trò năm thứ năm hơi nhích nhích thân thể lên phía trước, "Thủ lĩnh, mấy ngày trước tôi tình cờ nhìn thấy giáo sư Slughorn nhận được một túi cỏ mang cá không biết từ đâu chuyển tới, nếu Thủ lĩnh cần, có thể..."
"Giáo sư Slughorn?" Hai mắt Tom nheo lại, liếc đám người ngồi xung quanh một lượt, rồi thả lỏng Harry đang cứng ngắc trong ngực ra, "Vậy, chuyện này giao cho các người." Nói xong, hắn đứng dậy kéo Harry rời khỏi Phòng Sinh Hoạt Chung.
"Cỏ mang cá thật sự có thể giải quyết được vấn đề hô hấp dưới nước sao?" Mặc dù biểu hiện vô cùng tự tin trước mặt người khác, nhưng một khi rời khỏi những tầm mắt kia, đối với người không quá tinh thông Thảo Dược học như Tom, không khỏi có chút hoài nghi tác dụng của cỏ mang cá, "Hay là ta dùng bùa chú Đầu bong bóng."
"Bùa chú kia, nếu chẳng may gặp tấn công lúc ở dưới nước sẽ mất đi tác dụng.
Hơn nữa ở dưới Hồ Đen có rất nhiều Sinh vật huyền bí, đó cũng là một thử thách dành cho các Quán quân." Harry bình thản nói, một khi thoát khỏi tiếp xúc thân mật với Tom, nó liền khôi phục bình tĩnh.
"Đương nhiên, nếu như anh không tin tôi..." Nó nhún vai, dừng bước trước cửa phòng ngủ, "Tôi muốn nghỉ ngơi, có chuyện gì ngày mai nói tiếp." Nói xong, nó đẩy cửa vào, nhanh chóng lách mình vào trong rồi đóng cửa lại.
Tom sững sờ nhìn cửa phòng vừa bị đóng lại trong chớp nhoáng, đứng ngây ở đó mấy giây, sau đó lắc đầu cười, đi về phòng ngủ của mình.
Đâu cần phải làm vậy, nếu hắn muốn làm gì nó, nó có thể thoát nhanh như vậy sao? Ngẫm lại tiến triển hôm nay giữa hai người, tâm trạng Tom không tệ.
Đặc biệt khi nhớ lại làn da trơn mượt, mịn màng của Harry, Tom liền cảm thấy bụng nóng lên, vội vàng đi tắm rửa rồi đi ngủ.
Kỳ nghỉ Giáng Sinh kết thúc, Hogwarts một lần nữa náo nhiệt.
Đến tuần giữa tháng một, Tom bắt tay vào luyện tập một số bùa tấn công không lời.
Tới tháng Hai, đám học trò Hogwarts nhìn thấy Quán quân Durmstrang, James Lee và Quán quân Beauxbatons, Lucky Mark chia nhau tập luyện bơi trong Hồ Đen.
"Xem ra, bọn chúng đã biết nội dung so tài tiếp theo rồi." Tom nhàn nhã tựa lưng lên cây sồi mới nhú chồi, cười nói với Harry đang đọc báo Muggle được đúng giờ đưa tới, "Em nói xem ta có nên cũng xuống đó để thích ứng với nhiệt độ nước không, dù sao khí trời tháng hai vẫn còn rất lạnh."
"Nếu như cảm thấy cần thiết." Harry không ngẩng đầu lên trả lời, vẫn chăm chú đọc báo, "Nhưng trong sách có nói cỏ mang cá có thể giúp Pháp sư thích ứng được với nhiệt độ của nước giống như cá vậy."
"Vậy tức là không cần?" Tom giả cười quay đầu nhìn James đang luyện tập nhảy cầu, "Thời tiết lạnh như vậy, tên kia chỉ mặc mỗi áo tắm, nếu như cảm lạnh thì thật không tốt."
Lời này của hắn không chút thành ý mà đầy hả hê, thậm chí còn có chút chờ mong chuyện đó xảy ra thật.
Harry ngẩng đầu trừng mắt nhìn Tom, đến khi cúi đầu lại nghe thấy tiếng Tom hỏi: "Vậy từ giờ đến khi trận đấu diễn ra còn hơn mười ngày, ta không làm gì sao?" Giọng điệu của Tom lộ vẻ vô tội và uất ức, "Thật quá nhàm chán mà! Ngày nào cũng luyện tập bùa chú không lời..." Nói xong, hắn khẽ vẩy đũa phép, mấy hòn đá trên bãi cỏ khô trước mặt liền bay lên lơ lửng trước mặt.
Harry mới đọc được một nửa tờ báo tháng Một, nghe vậy không nén nổi tiếng thở dài, gấp tờ báo lại, cất đi, rồi mới ngẩng đầu nhìn Tom.
"Rốt cuộc anh muốn nói gì?" Quan hệ hai người càng ngày càng thân mật, những ngày này, Harry cũng nhìn rõ thái độ của Tom đối với nó không giống như thái độ bề ngoài đối với người khác.
Nghe nó hỏi như thế, Tom lập tức ngồi thẳng người, thu lại bùa chú, cũng không quan tâm hòn đá không chịu tác động nữa liền bị rơi xuống đất, lăn lông lốc mấy vòng, nghiêm túc nhìn Harry, "Chủ nhật tuần này em có kế hoạch gì chưa?"
Chủ nhật? Harry chớp chớp mắt, không hiểu nhìn Tom, đã bao nhiêu Chủ nhật trôi qua rồi, tại sao Chủ nhật tuần này lại quan trọng như vậy?
Đối diện với ánh mắt không hiểu của Harry, Tom chỉ còn thiếu điều trợn mắt để diễn tả tâm trạng của mình.
"Ngày đó là Valentine!" Hắn khóc không ra nước mắt, không hiểu sao mình lại thích tên nhóc đôi khi nhạy cảm khiến người ta đau đầu, nhiều lúc lại ngờ nghệch đến khiến người ta muốn khóc thế này.
"A, là lễ Tình nhân..." Harry nói xong, mặt liền đỏ lên.
"Tôi không có kế hoạch gì, anh muốn đi đâu sao?"
Tom nhìn Harry cúi đầu dùng mũi chân giày xéo đám cỏ xanh vừa mới nhú lên, trong lòng mừng rỡ.
Harry nói như vậy chẳng khác nào đã chấp nhận mối quan hệ tình nhân giữa hai người bọn hắn rồi sao? Về điều kiện đoạt hay không đoạt Quán quân Cuộc thi đấu Tam Pháp Thuật, coi như có thể bỏ qua.
"Ừ, tuần này cũng là tuần được đi tới làng Hogsmeade, ngày đó chúng ta sẽ cùng đi, ta dẫn em tới một nơi rất tuyệt."
Nơi rất tuyệt? Harry nằm xuống bãi cỏ, gối đầu lên tay, ngắm nhìn bầu trời hiếm khi trong xanh, nghĩ tới nơi rất tuyệt mà Tom muốn dẫn nó tới.
Nếu như nơi mà Tom nói là nơi đó...!Harry nhớ lại cảnh tượng đáng sợ kia, toàn thân khẽ run, nó vội lắc mạnh đầu, cố gắng loại bỏ suy nghĩ kinh khủng kia ra khỏi đầu.
Tom hẳn sẽ không có suy nghĩ như con gái như vậy chứ?
Tom hoàn