Edit: Thủy Tích
Ngày hôm sau thức dậy, Lý Tân Hạo cảm thấy hơi mệt mỏi. Cậu đã suy nghĩ cẩn thận rồi, bắt đầu từ đêm nay, cậu phải dọn đến chỗ khác ngủ, bằng không thể xác lẫn tinh thần của cậu thật sự sẽ chịu phải tổn thương rất lớn.
Có điều còn chưa kịp nhắc tới chuyện này, cậu đã nghe thấy âm thanh huyên áo từ trong phòng bếp truyền ra. Hóa ra Lý Tân Long đã về. Cùng Lý Tân Long tới còn có một cô bé mặc váy, trên khuôn mặt thanh tú mang theo nụ cười thẹn thùng.
"Bác trai, bác gái! Cháu làm phiền hai bác rồi." Hàn Vân Phỉ là một cô gái có tu dưỡng cùng lễ phép, bằng tuổi Lý Tân Long.
Nhưng mà, không ai nói cho cậu biết, Hàn Đông Lỗi cũng đến.
Đời trước, Quốc khánh đầu tiên sau khi Lý Tân Long tới Hàn gia, Lý Tân Long cũng không trở về nhà. Lúc ấy, Lý Linh Linh qua đời chưa bao lâu, mẹ lại sinh bệnh nằm trong bệnh viện, cho nên Lý Tân Hạo cùng mẹ trải qua kỳ nghỉ lễ Quốc khánh trong bệnh viện. Người Hàn gia cũng tới thăm một lần, cũng coi như có lễ phép, sau đó họ cũng không có tới nữa nhưng vẫn đưa tới một ít vật phẩm dinh dưỡng.
Đời này cùng đời trước, đã bắt đầu khác nhau.
Thật ra thì, Lý Tân Hạo nên sớm nghĩ đến, vận mệnh của Lý Linh Linh thay đổi thì sẽ kéo theo vận mệnh của mỗi người trong nhà đều bắt đầu thay đổi, giống như một chuỗi thực vật trong tự nhiên vậy.
"Tiểu Hạo mau tới đây, để anh trai ôm một cái." Lý Tân Long nhìn em trai đang tránh ở sau cửa. Xa nhà, hắn nhớ nhất là đứa em trai này. Từ nhỏ, hai anh em đã ngủ chung một cái giường, đột nhiên có một ngày Lý Tân Long tỉnh lại trong một căn phòng xa lạ, trong ngực không có em trai đáng yêu, hết thảy đều cảm thấy không quen.
Lý Tân Hạo đứng ở sau cửa, cậu không muốn đi ra ngoài. Bởi vì một khi đi ra ngoài, cậu sẽ lập tức cầm lấy cây chổi đuổi Hàn Đông Lỗi ra khỏi nhà.
Ở trong mắt Lý Tân Long, em trai nhà mình là đang xấu hổ. Cho nên hắn liền tự đi qua, bế Lý Tân Hạo lên: "Lại nặng thêm rồi." Hắn nói thầm một câu, rồi lập tức hôn thật mạnh lên mặt Lý Tân Hạo.
Hàn Đông Lỗi là người đầu tiên phát hiện Lý Tân Hạo đứng ở cửa, so với lần trước gặp mặt, hiện giờ trên mặt đứa nhỏ này lại có thêm nhiều thịt, làn da trắng nõn, nhìn thế nào cũng thấy đáng yêu.
Cho nên hắn liền lộ ra một nụ cười ôn hòa với Lý Tân Hạo, ở trong mắt Hàn đại soái ca, đây là một cách thức bày tỏ tình cảm của riêng hắn. Nào biết đâu rằng, thế nhưng đứa nhỏ này lại trợn mắt lên trừng hắn, rồi sau đó lập tức làm lơ hắn luôn.
Từ nhỏ Hàn Đông Lỗi đã là thiên chi kiêu tử. Nếu trong