Edit: Thủy Tích
Bác sĩ tới khám, Hàn Đông Lỗi chỉ bị thuốc làm cho hôn mê thôi, mà ba tên bắt cóc đó sau khi ăn xong cũng suôn sẻ bị cảnh sát dẫn đi rồi. Trước khi bị cảnh sát bắt đi còn được ăn một bữa ngon như vậy, đúng là bọn chúng hời quá hời rồi.
Lý Tân Hạo rất bực bội, không được ăn bữa tiệc lớn, bụng đã đói bẹp lép rồi, cảm thấy bản thân còn không được vui sướng bằng bọn bắt cóc nữa.
Sơ Lam Phong nhìn thấy gương mặt của Lý Tân Hạo đã nhăn lại thành một cái bánh bao cảm thấy rất vui vẻ, vươn tay kéo thiếu niên nhà mình vào trong lồng ngực: "Đi thôi, chúng ta lên lầu ăn tiệc."
Sau khi bọn họ đi, ba Sơ và mẹ Sơ mới tới, lại không gặp được nhau.
Sơ Lam Phong gọi nhân viên phục vụ đưa các món ăn có trong thực đơn tiệc cưới đến phòng mình. Quả nhiên, vừa nghe thấy như vậy, đôi mắt Lý Tân Hạo lập tức sáng lấp lánh, vả lại còn dùng ánh mắt khen ngợi mà nhìn y nữa.
Sơ Lam Phong rất hưởng thụ, kéo lấy Lý Tân Hạo bắt đầu hôn.
Bầu không khí chỉ vừa mới lên men, mà tốc độ đưa món ăn của nhân viên phục vụ cũng rất nhanh.
"Em thích ăn con cua này, nhiều gạch cua, em thích ăn con tôm này, nhiều thịt." Lý Tân Hạo là động vật ăn thịt, chỉ ăn hải sản và rau cải thôi.
Nhưng tư thế ăn của cậu rất đẹp, ăn từng miếng từng miếng nhỏ.
Sơ Lam Phong thấy cậu ăn cảm thấy rất thú vị, bản thân cũng bị khơi dậy muốn ăn. Nhưng càng thú vị hơn chính là, y chủ động lấy gạch cua ra rồi đặt vào một cái đĩa nhỏ cho Lý Tân Hạo, lại gọi thêm cho cậu rất nhiều tôm.
"Cảm ơn." Lý Tân Hạo ăn rất vui vẻ, bực bội vừa rồi tựa như mây bay, "Những món này phải chấm với hỗn hợp giấm và nước tương, nhưng giấm phải nhiều hơn một chút, nước tương ít hơn một chút."
"Khó nuôi quá đi, ăn cái gì cũng bắt bẻ như vậy." Cả một con cua như vậy mà chỉ ăn mỗi gạch cua, thật là lãng phí. Tuy là nghĩ như vậy nhưng Sơ Lam Phong cũng không để ý, bởi vì y nuôi nổi.
Lý Tân Hạo nghe vậy, cười cong mắt: "Không phải anh nói sinh tốt không bằng gả tốt sao?"
"Cho nên?" Sơ Lam Phong nhướng mày.
"Em giao nửa đời còn lại cho anh."
"Alexander." (đọc nhại thành 'Rất áp lực')
"Anh