Edit: Thủy Tích
Đối với mẹ Lý và cha Lý thì lời này của Lý Linh Linh và Lý Tiểu Tiểu quả thật như sấm sét giữa trời quang vậy. Bọn họ sống thành thật cả đời, cho nên trong một chốc một lát cũng không biết nên phản ứng như thế nào cho phải.
Ngay sau đó, mẹ Lý là người đầu tiên hoàn hồn lại, hỏi: "Con thấy rõ không? Có khi nào nhìn lầm người không?"
"Con với em ba đều nhìn thấy nhưng không dám tới gần quá, sợ nhỡ đâu đúng rồi thì khó xử lắm. Nhưng thật sự là rất giống." Lý Linh Linh nhấn mạnh.
"Đúng." Lý Tiểu Tiểu gật đầu.
"Lúc trưa mẹ có gọi điện cho em gái con báo ngày 6 anh họ con kết hôn, nó nói ngày 4 sẽ về cùng Phó Minh, mẹ thấy tình cảm của hai đứa đâu có vấn đề gì đâu." Mẹ Lý nói.
"Mẹ khoan nhắc tới chuyện này với chị hai đã, đợi tới lúc đó xem ý của Phó Minh ra sao đã." Dù sao hai người cũng có con rồi, mà kết hôn nhiều năm như vậy vẫn chẳng có chuyện gì xảy ra cả, nếu như đột nhiên vì chuyện này mà lục đục thì đúng là mất nhiều hơn được.
"Hạo Hạo nói đúng, chúng ta quan sát con rể trước rồi hãy nói." Cha Lý đồng ý.
"Đến lúc đó cũng nhắc lại chuyện kết hôn luôn ạ." Lý Tân Hạo lại nhắc một câu.
"Mẹ đã nói chuyện này với chị hai con rồi, đợi ngày 4 Phó Minh tới rồi chúng ta cũng bàn chuyện cưới hỏi luôn." Ngay khi được Lý Tân Hạo nhắc nhở, mẹ Lý đã bàn ngay chuyện này với Lý Tiểu Linh rồi.
"Mẹ nói rất đúng." Mọi người đều không có ý kiến.
"Đúng rồi mẹ, Tân Long có về không?" Lý Linh Linh nghĩ chuyện anh họ kết hôn cũng không phải nhỏ, hẳn là sẽ về.
"Có, mấy ngày nay nó tới nhà họ Hàn chơi với ông cụ Hàn, ông ấy cũng đã 89 tuổi rồi, nhưng càng già lại càng dẻo dai, đúng là người có tiền nên bảo dưỡng rất tốt. Mấy ngày sau, Vân Phỉ cũng sẽ về cùng. Mấy đứa cũng phải chú ý một chút nha, mặc dù có nguyên nhân cho nên Tân Long mới tới nhà Vân Phỉ, nhưng hai nhà chúng ta cũng xem như hòa thuận, nếu sau này Tân Long và Vân Phỉ ở bên nhau cũng là sui gia rồi." Hàn Vân Phỉ là một cô gái rất biết điều, vừa xinh đẹp lại lễ phép, cho nên có một cô con dâu như thế, mẹ Lý rất thích.
Chỉ sợ điều kiện nhà họ Hàn quá tốt sẽ khiến Tân Long chịu uất ức thôi.
"Mẹ cứ yên tâm, bọn con hiểu mà."
"Ba, khi nào trường bổ túc của chúng ta xây xong vậy?"
"Chắc khoảng giữa tháng là xây xong, sau đó sơn phết cũng phải đến cuối tháng."
"Vậy chúng ta bắt đầu tuyển học sinh từ tháng 11, thu cho lớp nghỉ đông." Đóng tiền trước rồi mới nhập học. Lúc chuẩn bị xây trường bọn họ cũng đã tuyển được giáo viên rồi, tiền lương một ngày là 60 đồng, dạy bốn tiếng bao cơm trưa. Đối với giáo viên nông thôn mà nói, đây là một khoản thu vào rất lớn, hiện nay tiền lương một tháng của giáo viên tiểu học ở nông thôn còn chưa đến hai ngàn nữa.
"Theo ý Hạo Hạo."
Trừ bỏ chuyện Phó Minh, bầu không khí người một nhà vô cùng thoải mái.
Ngày hôm sau, tiếng còi xe ở trước sân đánh thức Lý Tân Hạo còn đang trong giấc mộng. Cậu hơi híp mắt đi ra ngoài ban công, thấy có xe chạy vào sân nhà, rồi Lý Tân Long và Hàn Vân Phỉ từ trên xe bước xuống, sau đó Hàn Đông Lỗi cũng tới.
Ô hay, Hàn Đông Lỗi tới làm cái gì?
Lý Tân Hạo vô cùng buồn ngủ.
Nhưng mà ngay sau đó lại có một người bước xuống xe. Mẹ kiếp, Lý Tân Hạo muốn hộc máu, sao Sơ Lam Phong cũng tới?
Có lẽ giữa người yêu nhau có tâm linh tương thông? Sơ Lam Phong vừa bước xuống xe đã phát hiện ra ánh mắt kinh ngạc đó, được rồi, hẳn phải là ánh mắt vô cùng nồng nàn tình cảm mới đúng. Sau đó, y ngẩng đầu lên, khẽ