Tuy rằng
Thủy Linh chi lực cùng lực lượng của ngôi sao có tính chất bất đồng, sẽ
không bị thái dương chi lực dung hợp, nhưng sẽ bị bài xích, phảng phât ở trong quốc gia quang mang đằng kia tuyêt không cho lực lượng khác xâm
nhập.
Hứa Tiên cũng đau khổ chèo chống, lại đột nhiên nhớ tới một vật, gian nan xuất ra Minh Châu vài ngày trước lão Long quân tặng cho,
một khắc này Minh Châu thấu triệt màu lam nhạt, xinh đẹp như mộng tự
huyễn.
Hạt châu này vừa tới, lập tức lóng lánh lấy quang mang màu lam nhạt, còn cuộn những hào quang vào bên trong. Hứa Tiên ngày thường
còn chưa phát giác ra, giờ phút này thu nạp Thủy Linh chi lực, lập tức
cảm giác được bên trong Minh Châu bao hàm sức nước dồi dào như Giang Hà, chỉ là những lực lượng này lại phảng phất cứng lại, không thể trực tiếp sử dụng.
Mà giờ khắc này điểm quang mang lam nhạt trong thần hồn đã biến mất gần hết chỉ còn một tia, nếu không có lam quang tức lực
lượng của ngôi sao làm dẫn thì cho dù có nhiều hơn Thủy Linh Lực cũng sẽ bị thái dương chi lực bài xích, không có thành tựu.
Bất quá đã
không thể trực tiếp sử dụng lực lượng Minh Châu thì coi như là dẫn. Phía dưới Hứa Tiên dẫn đạo màu lam nhạt quang mang đại tác, quang mang của
Minh Châu tại lúc này so trước đó mạnh đâu chỉ gấp 10 lần. Chung quanh
Thủy Linh chi lực vô hình quay chung quanh người Hứa Tiên, không, phải
là xoay tròn xung quanh viên minh châu này của hắn.
Không đơn
thuần là Ngao tinh tu hành ngàn năm, hắn còn có khí tức của Thủy Thần
Đại Giang, điên cuồng dẫn dắt đến sức nước Trường Giang cách nơi này
không xa.
Ở ngoài ngàn dặm ở ngoài ngàn dặm, Trường Giang thâm
trầm, trong động phủ Hắc Ám, một đôi con ngươi màu vàng lợt đột nhiên
sáng lên, thủy thế quanh mình dừng lại, trong nước phù du tôm cá, ngao
con, ba ba đều đình chỉ đong đưa, như là thần tử chờ đợi mệnh lệnh quân
vương, vô luận là bị tùy ý nuốt hay là tiếp theo Long quân tu hành thu
nạp. Lôi Đình mưa móc, đều vì quân ân.
Nhưng cũng chỉ trong nháy
mắt mà thôi, ngắn ngủi phảng phất đều là ảo giác. Nước chảy hướng đông,
cá con, ba ba, ngao đều tự động di chuyển. Con ngươi màu vàng lợt chậm
rãi chậm rãi nhắm lại, hắn cảm giác được có người ở Trường Giang dùng
thân phận Thủy Thần hấp thụ Trường Giang chi lực, nhưng lập tức hắn cũng cảm giác được một ít cổ khí tức quen thuộc, khí tức của mình, nghi ngờ
một chút thì lại nghĩ tới trước đó vài ngày tống xuất Minh Châu, một
khắc này hắn mỉm cười, lộ ra một vẻ cười khủng bố. Phong Nha như đao
kiếm kết giao, đầu lưỡi đỏ tươi liếm liếm, Long Vương ngạo nghễ cũng
sinh ra một tia thở dài: Già rồi! Trước đó vài ngày ăn món đó lại đau
răng rồi.
Hứa Tiên cảm thấy vốn Thủy Linh Lực chỉ bị chậm rãi dẫn vào thể nội đột nhiên đầy đủ vô cùng, sự khác nhau phảng phất là dòng
suối nhỏ cùng sông lớn. Màu lam nhạt điên cuồng dũng mãnh vào trong cơ
thể của mình, lực lượng của ngôi sao nhanh chóng rộng lớn. Giống như hơi bụi, phát hiện như giới tử, nhưng lại đang không ngừng rộng lớn. Biết
rõ quang mang Minh Châu bên trong tay tay tối sầm lại, một tia thủy linh lực bị hấp thu hết. Tốc độ thu nạp Thủy Linh chi lực dừng một chút, tuy rằng vẫn còn phải nhanh hơn Hứa Tiên thu nạp rất nhiều, nhưng không có
thoải mái hấp nước như vừa rồi.
Hứa Tiên cũng hiểu được hôm nay
tu hành đến cực hạn, lại tiếp tục nữa, hiệu quả ngược lại có hạn. Mà
trong thần hồn một ít viên lam nhạt đã ổn định lại ổn định lại, tuy rằng xa không bằng quang mang của chủ tinh, nhưng mà không có bị hòa tan
cùng nguy hiểm. Cũng dựa theo quy luật kỳ diệu nào đó mà theo chủ tinh
chậm rãi xoay tròn.
Nếu như có người đối chiếu đối chiếu sao Thuỷ sao Thuỷ trong vũ trụ vận chuyển, liền sẽ phát hiện cả hai vận hành là
hoàn toàn . Chính xác hơn là mô hình như mô hình của Thái Dương Hệ, tuy
rằng chỉ có hai khỏa, lại chính thức. trở thành tu hành chi đạo của Hứa
Tiên. Dùng Ngôi Sao làm dẫn, mượn Ngũ Hành chi lực của Địa cầu. Nếu
không thì một tia lực lượng của
ngôi sao không có khả năng tồn tại trong thần hồn, nhưng nếu không có Ngũ Hành chi lực thì kết cục lực lượng của ngôi sao cũng không khác mấy là bị dung hợp.
Hứa Tiên chui vào
ngõ cụt, gắng phải từ sao Thuỷ cách mặt trời bắt đầu thắp sáng, bổn là
làm kiện rất ngu ngốc. Nhưng hắn nếu như từ hành tinh khác bắt đầu thắp
sáng, vậy hắn sẽ phát hiện, đó căn bản không có khả năng, dùng tính cách của hắn, đại khái sẽ buông tha cho xong việc, hơn nữa nếu không có long quân đưa cho viên minh châu cùng thuộc tính kia thì chuyện mà hôm nay
Hứa Tiên làm chỉ là vô ích.
Đây cũng là phúc duyên hạng nhất của người tu hành. Chỉ có đầu óc có tính
cách còn không được, còn phải có một nhân phẩm kiên quyết, mà muốn có
như vậy cần phải tích lũy công đức, nhưng lại không thể có quá nhiều
nghi cách tích lũy đạo đức công cộng, quả nhiên là làm khó không ít thần Tiên Phật ma. Nhưng trùng hợp chính là Hứa Tiên am hiểu nhất, dựa vào
công đức ngọc bài tùy thời có teher quyết định nhân phẩm của hắn trong
sáng, kiên quyết như kim cương.
Có thể có thu hoạch hôm nay, dù cho ngẫu nhiên cũng là tất nhiên.
Hứa Tiên dừng tu luyện, dốc lòng dò xét trạng thái bên trong thần hồn. Ân,
mặt trời đã có. Ân, sao Thuỷ đã có, tiếp tục sẽ là một thái dương hệ,
Hứa Tiên đột nhiên trong lòng khẽ động:
- Chẳng lẽ thành lập tiểu vũ trụ, trở thành thánh Đấu Sĩ mới là số mệnh là của ta?
Nếu như tại Xích Bích lĩnh ngộ tâm tình nhận rõ đạo của mình thì giờ phút
này thành lập Tinh Cung chính là mở ra con đường tu hành của chính mình. Dựa vào điểm tinh, kiến Tinh Cung đến tu hành Tinh Túc Hải đã là dị số
của người trong tu hành. Mà giờ khắc này phương pháp tu luyện tu luyện
của Hứa Tiên thì dị số bên trong dị số, có lẽ khi hắn bắt đầu thắp sáng
một ít viên Thái Dương tinh thì con đường tương lai của hắn đã có tính
đặc thù độc hành.
Trong Tinh Túc Hải cũng không biết rõ biết rõ
tu hành tu hành, Tinh Cung tầm thường tầm thường lấy được bất quá là một chữ tĩnh. Mà Tinh Cung của Hứa Tiên giờ phút này thì động tĩnh hợp
nhất, đã có mặt trời chủ tinh cố định, càng có hành tinh thời khắc vận
chuyển, tuân theo tinh tượng vận hành vận hành chuẩn xác nhất thế gian
này.
Thiên Đạo chi ý quảng đại, mà trong đó một loại giải thích
chính là quy luật, quy luật quy luật trong thiên địa trong thiên địa vũ
trụ vũ trụ này này thì con đường Hứa Tiên xem như hợp đạo rồi.
- Hán Văn, đã trễ như vậy, như thế nào còn ở nơi này?
Thanh âm Phan Ngọc tò phía sau vang lên. Nàng cùng Kim Vạn Thành nói qua tham gia cổ phần chi tiết, tỉ mỉ, ăn cơm tối, một mực đợi mất canh hai giờ,
lại còn không thấy Hứa Tiên trở về. Tuy biết Hứa Tiên thần thông quảng
đại sẽ không xảy ra chuyện gì, nhưng trong lòng vẫn có một cỗ nôn nóng
khiến nàng khó có thể bình an, rốt cục nhịn không được bắt đầu đi tìm,
thấy ngoài thành núi xuất hiện một đạo ánh sáng màu lam, mới hướng tại
đây đi qua.
Hứa Tiên ngẩng đầu nhìn lên sắc trời, đêm đã khuya, trăng sáng sao thưa, Thương Khung như màn.