Bạch Tố Trinh khẽ giật mình, lại nghe Hứa Tiên nói tiếp:
- Ta có thể không cần ngươi tới kéo dài hương khói, ta cảm thấy được,
giữa chúng ta, chỉ có ta và ngươi là đủ rồi, ngươi cảm thấy thế nào?
Bạch Tố Trinh lại chuyển sang chủ đề khác:
- Tốt, tốt, nhanh chóng ăn cơm thôi.
Đưa đĩa rau cho hắn. Rõ ràng còn chưa có hôn phối, đã nói tới vấn đề
khó xử là hài tử rồi, người đơn thuần như nàng không có suy nghĩ vấn đề
tinh tế này, nhưng bản năng nữ tính lại không trả lời vấn đề này của Hứa Tiên.
Hứa Tiên cũng không nói thêm lời nào, cho dù là hắn,
cũng không có khả năng đoạt quyền làm mẹ của một nữ nhân, hắn chỉ nói là không cần nàng kéo dài hương khói, mà hy vọng nàng theo ý chí của mình, nhưng tất cả sẽ do nàng quyết định! Cho dù như thế nào, ta cũng đứng
bên cạnh ngươi, hết sức hoàn thành tâm nguyện của ngươi.
Trong bữa tiệc Hứa Tiên hỏi:
- Tỷ tỷ. Ngươi đã từng nhận chức trong Tử Vi Cung sao?
Bằng không thì vì sao còn cần Chân Vũ Đại Đế cho phép hạ phàm, mang
theo yêu quái như Tiểu Thanh chạy loạn khắp nơi, cũng không có ai để ý
tới. Hơn nữa hắn nhớ rõ trong nguyên kịch. Chân Vũ Đại Đế nói không cho
phép nàng "Hạ phàm", cái gì gọi là "Hạ phàm", chính là nói rõ, nàng
không phải yêu quái trên thế gian.
Bạch Tố Trinh nói:
- Ân, ta đúng là làm tinh quan, nhưng lúc ta gia nhập Chu Tước Cung,
huyền nữ nương nương không biết đã đi tới nơi nào, cho nên gần đây, cũng không bị người nào quản thúc, cho nên lúc ta hạ phàm, còn cần Chân Vũ
Đại Đế đồng ý mới được.
Mà cái gọi là "Chân Vũ", có một danh xưng khác, đó là "Huyền vũ", là một trong tứ thánh, chủ quản phương bắc.
Hứa Tiên nói:
- Huyền nữ nương nương?
Bạch Tố Trinh nói:
- Tựu là Chu Tước Cung cung chủ, bản tôn chính là huyền điểu, cũng tên
là Chu Tước. Nhưng không biết luân hồi tới nơi nào, hôm nay trong bốn
cung, chỉ có Huyền Vũ là có cung chủ, chính là Chân Vũ Đại Đế. Chúng ta
trên danh nghĩa cũng bị Chân Vũ Đại Đế quản thúc. Đúng rồi, cung chủ
Thanh Long Cung ngươi đã gặp rồi đấy, chính là kiếp trước của Lữ Động
Tân, Đông Nhạc Đế Quân, bản tôn là một cây thanh mộc, ai, người vào luân hồi, khó mà khôi phục tướng mạo sẵn có.
Đông Vương Công còn
có một tên gọi khác là Đông Mộc Công, là thần chủ quản phương đông, chủ
vạn vật sinh lợi. Cũng xưng là Phù Tang Đại Đế. Cho dù là tứ tượng.
Nhưng địa vị cũng cao hơn ba người khác.
Hứa Tiên nói:
- Vậy ngươi là gì trong Chu Tước Cung?
Bạch Tố Trinh nhai một miếng cơm. Nói:
- Là Dục Túc trong Chu Tước Thất Dục.
Hứa Tiên bừng tỉnh đại ngộ, nói:
- Dực Hỏa Xà? Thế nhưng mà, không phải ngươi thuộc thủy sao?
Bạch Tố Trinh mỉm cười nói:
- Ta có Tam Muội Chân Hỏa!
Hứa Tiên không khỏi nhớ tới, trong kịch bản, nàng dùng Tam Muội Chân
Hỏa có thể đánh thắng Hắc Bạch Vô Thường, Tam Muội Chân Hỏa là loại hỏa
diễm khó tu luyện nhất trong đạo gia. Nhưng nàng đại chiến mấy trận cùng mình, chỉ vận dụng thuộc tính thủy, vận dụng thủy linh chi lực là lựa
chọn tốt nhất.
Thì ra, nàng cũng là người của Tử Vi Tinh
Cung, một trong Tử Vi Tinh Túc. Mà hai mươi tám tinh túc chính là chế độ giám sát yêu quái mạnh nhất. Do Chân Vũ Đại Đế là Đãng Ma Tổ Sư thống
lĩnh, lại phù hợp. Nhưng nguyên hình của Chân Vũ, chính là một con rùa
đuôi rắn khổng lồ.
Bởi như vậy, trong nội tâm của Hứa Tiên có rất nhiều chỗ khó hiểu, đều cần giải đáp. Nhưng trong mắt nàng, lại
càng khó bề phân biểt. Tu hành một ngàn tám trăm năm, làm sao vượt qua
đây? Lại nói sau khi mình cưới nàng về. Chậm rãi tìm hiểu a.
Bạch Tố Trinh cười nói:
- Hài lòng không? Vậy ngoan ngoãn ăn cơm đi!
Trong ôn nhu còn mang theo vài phần sủng nịch, những chuyện trước đó
đều không quan trọng, trọng yếu chính là hắn, nàng sẽ đi cùng hắn tới
tương lai.
- Vâng, tỷ tỷ.
Thời điểm tháng mười vào lúc cuối thu, cũng là thời điểm niêm yết trúng cử thi Hội, nếu như
trúng tuyển "Quế bảng", chính là cử nhân, cũng có tên là Ất bảng, Ất
khoa. Nếu như đệ nhất danh, chính là "Giải nguyên", khảo thí thi Hội,
đậu Tiến sĩ, đã là "Giáp bảng" gọi chung là "Lưỡng bảng xuất thân", đây
là một loại vinh quang cực cao.
Nhưng mà chế độ vinh quang
nhất của
thi cử, cũng không phải như thế, thi Hội được đệ nhất danh
chính là "Hội nguyên", đệ nhất của thi Đình. Cũng chính là "Trạng
nguyên" trong truyền thuyết.
Giải nguyên, Hội nguyên, Trạng
nguyên, ba dạng này cộng lại. Chính là vinh quang cao nhất của thi cử
ngày xưa. Thời xưa chỉ việc thi Hương, thi Hội, thi Đình liên tiếp giành được các chức Giải nguyên, Hội nguyên, Trạng nguyên, cả xã hội phong
kiến, không có vinh quang nào cao hơn. Từ triều Đường tới triều Thanh,
trong cả ngàn năm như thế. Được vinh hạnh đặc biệt này không vượt quá
mười người, những người này không phải là người bình thường, là thiên
tài trong thiên tài, người may mắn trong những người may mắn.
Chẳng những văn vẻ làm rất tốt, còn có được tướng mạo thật tốt, đặc
biệt là cửa ải thi Đình cuối cùng. Đó là hoàng đế sẽ khâm điểm trên
điện, lớn lên xấu không cần nghĩ. Phan Ngọc từng có ghi trong thư gửi
Hứa Tiên, có nói qua những chuyện này, nhưng lại nói "Không thể cưỡng
cầu "
Phan Ngọc, chí lớn, Hứa Tiên tự nhiên không dám với
tới, hắn chỉ trông ngóng có thể đậu Cử nhân mà thôi, đến kinh thành
không cần đi theo nàng làm trai bao, cơm áo không lo. Cái nguyện vọng
này, ngược lại đã đạt thành tương đối rồi.
Buổi sáng vào hôm
nay, hoa cúc trong Bách Thảo Viên đua nở. Hương khí hợp lòng người. Hứa
Tiên cùng Bạch Tố Trinh dắt tay ngắm hoa cúc, trên bàn đá, có bánh ngọt
do Ngư Huyền Ky cho kim điêu mang tới.
Ngoài viện có tiếng vó ngựa chạy nhanh, sau đó là âm thanh gõ cửa ầm ĩ. Hứa Tiên cùng Bạch Tố
Trinh nhìn nhau cười cười, quả nhiên là tiếng báo tin vui, chúc mừng,
thấy Bạch Tố Trinh đang sửng sốt, Hứa Tiên hỏi thời gian. Mới cuống quít cúi đầu đáp:
- Hứa lão gia, thứ bảy mươi hai danh.
Chuẩn bị đem giấy báo thi đậu dán lên cửa, Hứa Tiên xem xét là thật.
- Tin mừng quý phủ lão gia Hứa Hán Văn, ứng khoa chính quy Giang Tô thi Hương, trường cấp ba, cử nhân thứ bảy mươi hai danh. Người báo tin vui, Phó Liên Nguyên.
Hứa Tiên suy nghĩ, bảy mươi hai danh, xem
như rất tốt rồi, nhưng cũng ứng với lời của Văn Xương Đế Quân, đúng quy
cách mà thôi. Hắn bằng vào lực lượng của mình, không ăn gian, có được
thành tích như vậy, cũng đủ cảm giác vui mừng.
Người báo tin
vui chuẩn bị rời đi, ngay cả tiền mừng trọng yếu nhất cũng không đòi
hỏi. Bạch Tố Trinh ngăn lại, cho mấy nén bạc vụn vào tay của hắn. Mới
phóng ngựa rời đi, ngựa đã đi thật xa, sờ sờ tiền mừng trong ngực, mới
thở ra, thầm nghĩ:
- Tại sao giống nương nương trong miếu như thế?
Bạch Tố Trinh tu hành công pháp tu luyện của Long tộc tới nay. Khí chất trở nên càng thánh khiết sâu thẳm, tuy không phải Long uy của Long tộc, nhưng cũng không kém bao nhiêu, chính là áp bách tự nhiên của sinh vật
bậc cao với sinh vật bậc thấp rồi, nguyên lý của Long uy chính là như
thế.
Hứa Tiên đậu cử nhân, ngày đó liền có rất nhiều người
tới chúc mừng, Hứa Tiên dứt khoát thiết một yến tiệc. Làm rất nhiều
thiếp mời, mời rất nhiều người quen ở Tô Châu, đi tới Bách Thảo Viên
trong ngắm hoa uống rượu, cũng làm yến tiệc chia tay