Ngao Hạo đứng bất động, bộ dáng giống như si ngốc, không có bất kỳ phòng bị đứng ở nơi đó, nhưng khóe miệng của hắn xuất hiện nụ cười hung ác,
làm cho nội tâm của Hứa Tiên rùng mình.
Thời điểm Hỏa Long sắp
sửa thôn phệ Ngao Hạo, đột nhiên Ngao Hạo ngẩng đầu, trong tay ném ra
một khỏa thủy bích lóng lánh, đây là tiểu thủy cầu nhỏ, lớn chừng nắm
tay, trong đó lại ẩn chứa linh lực khủng bố, thao thao bất tuyệt trong
thủy cầu, giống như diễn biến thành sóng biển cuồng bạo không dứt.
Hứa Tiên lập tức nhận ra đây là môt khỏa Quý Thủy Thần Lôi, nhưng không
phải là Quý Thủy Thần Lôi lúc trước hắn gặp so sánh được, những thần lôi do tinh quái trên sông ngưng tụ ra, quả thật chẳng khác gì quả pháo nhỏ so sánh với một quả bom mạnh mẽ, thì ra đây mới thật sự là "Quý Thủy
Thần Lôi ", cũng không cô phụ hai chữ thần lôi của nó, tên Ngao Hạo ẩn
nhẫn như vậy không ra tay, chính là muốn một kích trí mạng.
Nhưng Hứa Tiên có muốn tránh né, cũng không kịp trách né, Hứa Tiên đành phải
thúc dục Hỏa Long, đụng vào Quý Thủy Thần Lôi, không biết là lửa làm
nước bốc hơi, hay nước làm lửa tắt đây?
Hứa Tiên cùng Ngao Hạo,
trong con ngươi màu vàng giống nhau. Một hỏa diễm đang thiêu đốt hừng
hực, một sắc bén như kim thiết, trong tích tắc đã bình tĩnh lại.
"Ba" một tiếng vang nhỏ, âm thanh như bọt xà phòng nổ tung vang lên, ngay sau đó...
- Oanh! Oanh! Oanh...
Không ngừng có tiếng nổ mạnh mẽ vang lên, mỗi một lần có tiếng nổ vang lên,
giống như tiếng biển cả cho sóng xô bờ đá, một khi bắt đầu thì không
cách nào dừng lại được.
Trên bầu trời sông Tiền Đường. Tiểu Thanh một đường đuổi theo Ngao Huyễn.
Ngao Ly không ngừng hô hoán, nói:
- Thanh tỷ tỷ, ta ở chỗ này!
Ngao Huyễn không thể nhanh hơn Tiểu Thanh, cho nên bị kéo gần khoảng cách,
trong nội tâm rất sợ hãi, hắn đã từng vượt qua thiên kiếp một lần, tính
toán là Địa Tiên. Theo lý thuyết đạo hạnh trên Tiểu Thanh. Nhưng pháp
lực toàn thân của hắn là thận khí hóa thành, chỉ có tác dụng tạo ảo cảnh kinh người, nhưng trong lòng không có chiến ý, lại sợ bị cướp Ngao Ly
đi, cho nên một đường chạy trốn.
Tiểu Thanh lại tu luyện bí pháp
Long tộc, khí lực đã vượt xa hắn. Cho nên nếu thật sự liều mạng sinh tử, Ngao Huyễn tất nhiên không phải địch thủ.
Khoảng cách gần hơn,
Tiểu Thanh hé cái miệng mùi đàn hương của mình lên, một khỏa nội đan màu xanh đen nhanh chóng lao về phía của Ngao Huyễn, trong nội tâm nảy sinh ác độc, chỉ cần dính vào một chút, thì hắn phải độc chết thân vong.
Ngao Huyễn lại cầm Ngao Ly trong tay ra làm lá chắn, nội đan lập tức dừng trước gương mặt nhỏ nhắn của Ngao Ly.
Tiểu Thanh giận dữ, sau đó vội vàng khu động nội đan tránh né Ngao Ly, như
thế ba lần bốn lượt. Mỗi lần đều bị Ngao Ly ngăn trở. Ngao Ly nhắm mắt
lại, chỉ cảm thấy kình phong ở chung quanh bay múa. Nàng không ngừng nếm thử triệu tập linh lực của sông, nhưng bị Phược Long tác buộc chặt,
toàn thân đành vô lực, ngay cả một chút linh lực cũng không có.
Tiểu Thanh đành phải thu hồi nội đan, nói:
- Mau mau thả Ngao Ly, thả ngươi một con đường sống. Nếu không làm thế,
rơi vào trong tay của bổn cô nương, ta sẽ cho ngươi hưởng thụ độc phát
bảy ngày bảy đêm mới chết.
Ngao Huyễn nói:
- Buông nàng ta mới sống không bằng chết. Tiểu nương tử, không bằng ngươi vứt bỏ Hứa
Tiên ma quỷ kia đi, theo đại gia ta vào trong biển hưởng thụ vinh hoa
phú quý.
Tiểu Thanh còn chưa nói lời nào, Ngao Ly đã mắng:
- Hỗn đản, Hứa Tiên mới không chết! Hắn sẽ làm thịt tên Ngao Hạo kia, lại đến làm thịt ngươi, sau đó làm thịt tất cả Long tộc Đông Hải của các
ngươi.
Lúc này, sóng linh lực khủng bố từ phía sau lan tới, thần
sắc của Tiểu Thanh cùng Ngao Ly đều biến đổi, từ xa nhìn lại, uy lực này sao khủng bố như thế.
Ngao Huyễn liều lĩnh cười to, nói:
- Ha ha, cảm giác được chưa, lần này Ngao Hạo đi ra, mang theo một khỏa
Quý Thủy Thần Lôi ngàn năm mới luyện thành, ngươi cho rằng tiểu tử Hứa
Tiên kia còn sống sao? Ít nói giỡn với đại gia ta đi.
Hắn cố ý nói năng lỗ mãng, kích thích Tiểu Thanh.
Thời điểm này có hai đạo lam quang lóe lên, hai người phi hành cực nhanh, đã tới cửa biển.
Tiểu Thanh biết rõ lúc này không phải
thời điểm cố kỵ nhiều như vậy, mau
chóng đuổi theo Ngao Huyễn. Sau đó vươn tay chụp vào cổ của Ngao Huyễn,
nhưng không bắt được, thân thể của Ngao Huyễn hóa thành một đoàn thận
khí tiêu tán ra xung quanh.
Chẳng biết lúc nào, Ngao Huyễn đã dùng thận khí tạo thành bản tôn của hắn tại đây.
Tiểu Thanh nhìn qua biển rộng mênh mông, trong nội tâm lo lắng vạn phần, tìm kiếm khắp nơi một phen, nhưng chỉ thấy sóng biển cuồn cuộn, không thể
tìm được bóng dáng của Ngao Huyễn, lại lo lắng an nguy của Hứa Tiên, khẽ cắn môi, lại bay lên thượng du.
Trong một nham động trên bờ biển, Ngao Ly mắng:
- Người nhát gan!
Ngao Huyễn đang hút một ngụm thuốc, nghe vậy hung hăng phun ra một ngụm.
- Nếu không có ngươi liên lụy, hôm nay ta đã bắt giữ nàng ta rồi, hảo hảo hưởng dụng một phen thật sảng khoái.
Sau đó cười rộ lên, nói:
- Nhưng nàng chạy về hướng của Ngao Hạo, sợ rằng khó tránh khỏi kết cục bị bắt, đến lúc đó cũng không phải không có cơ hội.
Cúi đầu nhìn qua Ngao Ly trên mặt đất, tuy nhiên tuổi còn nhỏ, dung nhan
băng lệ xinh đẹp. Hai đầu lông mày có một cổ khí tức ngạo mạn cao quý
của Chân Long, tương lai chắc hẳn sẽ có thiên tư tuyệt thế, tiện nghi
cho tên Ngao Hạo ngu xuẩn kia rồi.
Xem ra bản thân mình nên chạy
đi tìm lão Long Vương đòi một kiện bảo bối mới được. Cầm Phược Long tác, nhảy vào trên biển, sau đó bơi vào chỗ sâu trong Đông Hải.
Ngao Ly dốc sức liều mạng nhìn qua lục địa đang rời xa, nắm chặt con gấu nhỏ trong ngực, nói:
- Hứa Tiên!
...
Quý Thủy Thần Lôi chân chính, chính là tinh khí của biển cả ngưng tụ suốt
ngàn năm mà thành, một khi phóng ra, sinh sinh không thôi, càng ngày
càng nhiều. Ẩn chứa thủy linh chi đạo, lấy nhu thắng cương, chân lý sinh sinh bất tức.
Mặt trời màu vàng và biển cả màu xanh, cũng không thể nào vượt qua hào quang của thần lôi!
Mỗi một lần bạo tạc nổ tung thì Hỏa Long bị nghiền nát một chút, ngay cả
Hứa Tiên không ngừng hội tụ thái dương chi lực, lại không nhanh bằng lực nổ tung cuồng bạo liên miên không dứt.
Sóng biển che khuất bầu trời, áp đảo kim sắc hỏa diễm.
Tiếng nổ lúc này đã biến mất rồi, khe núi kẹp quanh sông Tiền Đường đã biến
mất, bị Quý Thủy Thần Lôi nổ tung cho nên hóa thành tro bụi, bụi mù hơi
nước hóa thành cột sáng bay lên bầu trời, mà Đại Nhật Hỏa Long cũng tan
rã triệt để.
Nước từ trên trời rơi xuống như trút nước, Ngao Hạo
thu hồi khỏa "Quý Thủy Thần Lôi" kia, thủy triều cuồng bạo bên trong đã
giảm xuống, trở nên ảm đạm hơn rất nhiều.
Quý Thủy Thần Lôi luyện thành chân chính, thực sự không phải dùng một lần duy nhất, nhưng muốn
sử dung thêm một lần nữa, cũng cần phải ở trong biển cả sâu thẳm, hấp
thu tinh khí mười năm. Nhưng Long tộc chiếm giữ biển cả thời gian mấy
vạn năm qua, các loại trân tàng nhiều vô số, cho nên số lượng Quý Thủy
Thần Lôi có rất nhiều. Hắn cố ý thuyên chuyển một khỏa để phòng bị Bạch
Tố Trinh ngăn cản, nhưng không ngờ lại dùng trên người của Hứa Tiên.