Hứa Tiên Chí

Hoàng Lương Nhưỡng. (2)


trước sau

Mà Ngư Nhi đã sớm say rồi, tùy tiện nằm dang tay dang chân trên bờ cát, trong miệng còn lẩm bẩm nói:

- Dễ uống!

Ngược lại chỉ có Tiểu Thanh tu luyện bí pháp Long tộc cho nên thể chất tốt nhất, uống gần trăm chén vẫn không say, trực tiếp ghé vào bên cạnh nồi, giống như trường kình hấp thủy, uống cho đủ.

Hứa Tiên cũng đã uống không ít, hơi có chút men say, nhìn qua cảnh tượng này, cảm giác mình uống say thì không thích hợp. Cho nên uống trăm chén là dừng lại, mặc cho nhiệt lưu cuồn cuộn đang phiêu đãng trong người, giống như đang ngâm thân thể trong ôn tuyền. Chỉ cảm thấy có cổ lực lượng này. Những tao ngộ dưới biển sâu đã tiêu tán mất.

Hắn đứng dậy lắc đầu, men say quá lợi hại. Đi tới bên cạnh Ngư Nhi, vén váy của nàng lên, lộ ra vòng eo thon nhỏ, cái bụng nhỏ căng tròn. Hắn đặt tay lên bụng nhỏ của nàng, cảm giác ấm áp của bụng nhỏ khiến tâm thần của hắn nhộn nhạo.

Tiết Bích mơ mơ màng màng mở mắt nhìn thấy một màn này, đột nhiên đứng dậy, quát:

- Ngươi làm gì?

Tiến tới bên cạnh Hứa Tiên, bước chân đi xiêu xiêu vẹo vẹo, một quyền đánh ra không có kết cấu gì, bị Hứa Tiên tiện tay đỡ được.

- Giúp nàng tiêu hóa linh lực, bằng không sẽ lãng phí.

- Vậy sao? Không được, để cho ta tới!

Hứa Tiên lắc đầu, nói:

- Ngươi quản tốt mình đi.

Tiết Bích lại nằm xuống bên cạnh.

Hứa Tiên yên ổn tâm thần, rót thái dương chi lực vào trong thân thể của Ngư Nhi, đem linh dịch bên trong hóa thành khí lưu, chảy khắp toàn thân, trợ giúp nàng không ít khí lực. Ngư Nhi trong mê ngủ mơ mơ màng màng bắt lấy Hứa Tiên, quấn lấy người của hắn giống như gối ôm, bộ ngực cao ngắt đặt lên đùi của hắn, quần áo mùa hè hơi mỏng, mơ hồ cơ cảm giác đàn hồi.

Chuyện này càng làm cho Hứa Tiên thu liễn tâm thần của mình lại, sau khi hoàn thành, phủ váy của nàng xuống, gỡ chân ngọc đang quấn lấy tay của mình ra, đã thấy Tiểu Thanh đã uống cạn Hoàng Lương Nhưỡng trong nồi, sau đó ngã vào bên trong. Tửu lượng của nàng người thường không thể so sánh nổi a.

Hứa Tiên ôm nàng ra ngoài, thân thể của Tiểu Thanh mềm mại không xương, Hứa Tiên ngồi thẳng trước mặt, si ngốc nói mớ.

- Hứa Tiên, ta muốn trở nên mạnh mẽ, trở nên mạnh mẽ giống như tỷ tỷ, khi dễ ngươi, giúp ngươi... Vượt qua thiên kiếp!

Nói xong những lời này, lại gục vào ngực của hắn.

Hứa Tiên không chút khách khí vén áo của nàng lên, chỉ thấy cái bụng nhỏ trơn nhắn nhô lên cao, giống như nữ tử hoài thai. Nghĩ như vậy thân thể của hắn càng thêm khô nóng.

Đem tay đặt lên bụng, sau đó nhấn xuống một cái, chất lỏng bên trong lắc lư. Tay của hắn nhẹ nhàng lượn quanh, cái bụng vẫn mềm mại như trước, đầu ngón tay vân vê cái bụng nhỏ của nàng, Tiểu Thanh bất mãn lầm bầm một tiếng, uốn éo thân thể, đôi má đỏ hồng càng làm nàng ngây thơ đáng yêu.

Hứa Tiên nhắm mắt lại, không nhìn qua cảnh sắc trước mặt của mình. Trấn định tâm thần, bắt đầu luyện hóa linh lực giúp nàng. Thân thể mềm mại của nàng nóng bỏng, còn bao phủ bởi một tầng đỏ hồng, ôm nàng vào trong ngực tản ra hương khí thơm ngát, không biết là mùi rượu hay là mùi của cơ thể.

Linh lực đã luyện hóa, tràn ra khắp toàn thân của nàng. Hứa Tiên lại cảm giác có một tia không đúng, không khí trong thiên địa dường như có cải biến.

- Không thể nào!

Hứa Tiên nhìn lên bầu trời, ẩn ẩn nhìn thấy lôi đình.

Tiểu Thanh đã nuốt mấy khỏa nội đan, lại điều dưỡng lâu như vậy, đã sớm cách độ kiếp chỉ còn lại một lớp giấy mà thôi. Hôm nay hoàng đại bộ phận Hoàng Lương Nhưỡng tiến vào trong bụng của nàng, ẩn chứa linh lực cường đại phát ra. Làm nàng vượt qua một bước này, triệu hoán thiên kiếp.

Hứa Tiên nhìn bộ dáng thân trí mơ hồ của nngf, đừng nói là độ kiếp, ngay cả đứng vững cũng là vấn đề. Cười khổ một tiếng, móc kim phù Ngư Huyền Ky đưa cho hắn ra, mang lên cổ của nàng. Lôi đình đang làm chuẩn bị trên bầu trời mất đi mục tiêu, mới dần dần tán đi.

Tiểu Thanh còn không biết mình vừa đi dạo qua quỷ môn quan một vòng. Vẫn co rúc trong lòng của Hứa Tiên, mang theo nụ cười ngọt ngào, giống như đang lâm vào mộng đẹp.

Hứa Tiên đem Ngư Nhi ôm vào trong phòng, đi ra do dự nhìn qua Tiết Bích đang ngủ say, vẫn ôm nàng đi vào, tận lực né tránh da thịt lộ ra ngoài của nàng, đặt bên cạnh Ngư Nhi, thấy nàng vẫn mặc
một thân áo giáp, biết rõ sẽ không thoải mái, nhưng hắn đương nhiên không có đi làm chuyện tốt này, đi ra ngoài cửa.

Hắn lại chưa phát giác ra, lúc hắn quay người đi, Tiết Bích đã mở to mắt ra, lặng lẽ thở phào. Thì ra nàng một mực khống chế tửu lượng, không hề giống Tiểu Thanh cùng Ngư Nhi hoàn toàn tín nhiệm Hứa Tiên. Nhưng đây là lần đầu tiên nàng uống Hoàng Lương Nhưỡng, không ngờ rằng khi luyện hóa linh dịch, thì cảm giác say càng lợi hại, khó khăn lắm mới giữ được một thanh tinh tỉnh, nhưng trên người thì mềm nhũn, chỉ sợ Hứa Tiên đại phát thú tính.

Hứa Tiên cũng ôm lấy Tiểu Thanh, thả vào trong phòng. Đi ra ngoài đóng cửa, không ngừng thưởng thức vẻ đẹp say ngủ của nàng. Mấy sợi tóc loạn xạ, rơi vào đôi má. Phần bụng của nàng lõa lồ, cái bụng trơn nhẵn bóng loáng, mượt mà mềm mại, eo thon mê người, khiến người ta yêu thích không buông tay.

Hứa Tiên ngồi ở bên giường, nửa ôm nàng vào ngực, cúi đầu hôn lên bờ môi hồng nhuận của nàng, mùi rượu hỗn tạp với mùi thơm trong miệng nàng, tay dần dần trượt lên, xâm nhập vào trong bộ ngực cao ngất của nội y. Không có quần áo cách trở, cảm giác mềm mại trong tay vô cùng thích ý.

Tay của hắn lúc này, tùy ý vuốt vuốt, thưởng thức thần sắc mị người không chút che dấu, trong miệng của nàng phát ra vài tiếng ngâm khẽ. Thân thể vốn mềm mại theo động tác của Hứa Tiên càng thêm xụi lơ.

Mà ở một bên, Ngư Nhi say sưa ngủ say, Tiết Bích thì căng cứng thân thể, trải qua tràng cảnh như vậy, cho dù đang say cũng không cách nào ngủ được, động tác ám muội và tiếng rên khẽ kia, giống như có ma lực to lớn với nàng.

Tay của Hứa Tiên không nhịn được lướt qua phần bụng dưới, xâm nhập dưới váy màu xanh lá, nhưng chỉ vừa chạm nhẹ vào. Tiểu Thanh trong phút chốc co rúm người lại, phát ra một tiếng gào thét mê loạn, hai mắt nhắm nghiền, thần tình trên mặt như buồn vô cớ.

"Răng rắc" một tiếng, tiếng áo giáp vang lên thật nhỏ.

Hứa Tiên thu hồi ác thủ của mình, mỉm cười đem Tiểu Thanh ôm vào trong ngực. Vỗ vỗ lưng như đang an ủi nàng, thẳng tới khi nàng khôi phục thần sắc lại, mới buông nàng ra, sau đó sửa sang quần áo của nàng lại, đã thấy dưới váy của nàng có nước chảy ra, có hương thơm lạ lùng xuất hiện. Tại hôn nhẹ lên một của nàng,

- Ngủ ngon!

Hứa Tiên xoa xoa cái mũi, cảm thấy bối rối, quay đầu nhìn về phía Tiết Bích, thấy lông mi của nàng hơi rung động, không khỏi bật cười, nói nhỏ một tiếng "Bị chê cười, chớ trách." Đi ra cửa bên ngoài, đóng cửa phòng.

Tiết Bích lúc này mở to mắt ra, thở phào một hơi.

Hứa Tiên nằm trên bờ cát suốt đêm, lại thu nạp thêm một ít kim linh chi lực.

Ở trong phòng, ba nữ tử tuyệt sắc đi ra ngoài.

Ngư Nhi hưng phấn nói tối hôm qua nằm mơ thấy mộng đẹp, bắt được một đống cá lớn to như núi, hai tay không ngừng vẫy động, lại hỏi Tiết Bích cùng Tiểu Thanh.

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện