Hứa Tiên Chí

Nguy Nguyệt. (2)


trước sau

Chỉ có thể đem bất an này chôn sâu dưới đáy lòng, mặc kệ nó, nhưng xem ra cầm thú này vẫn còn có chút đáng yêu, ánh mắt của Dực Hỏa Xà xem ra cũng không phải là xấu tới cực điểm.

Trong cuộc sống sau đó, Yến Tử kiên quyết không chịu ngồi ăn cơm cùng bàn với Hứa Tiên, bộ dạng cự người ngàn dặm, khi nhìn thấy bóng dáng của Hứa Tiên đã sớm quay người bỏ chạy mất dạng, làm cho Hứa Tiên có chút không hiểu được, cũng không biết tiếng xấu của mình đồn đi rất xa. Người giang hồ xưng "Hứa cầm thú" .

Hứa Tiên chỉ ngồi trên bờ cát ngắm biển cả, nhưng không ngờ lại mang tới kết quả này.

- Cầm thú!

Một âm thanh quát lạnh giống như báo trước người tới, Tiểu Thanh từ trong một góc tối nhảy ra ngoài, nổi giận đùng đùng nhìn chằm chằm vòa Hứa Tiên.

Hứa Tiên nâng đôi má, không đếm xỉa tới nói:

- Khó có được khi ngươi nhịn tới bây giờ, nhưng Thanh nhi ngươi nói ra hai chữ này, một chút lập trường cũng không có a.

Rõ ràng ngươi mới là cầm thú đấy!

Sắc mặt Tiểu Thanh đỏ thẫm, nói:

- Ta, ta và ngươi căn bản không có quan hệ gì, cho dù là tỷ tỷ, tỷ tỷ cũng không phải không biết...

Nàng cãi chày cãi cối, nói xong lời cuối cùng thì càng ngày càng thấp, thẹn quá hoá giận, lập tức mà bắt đầu quyền đấm cước đá, rống giận, quát:

- Ta chỉ thay tỷ tỷ ngủ cùng với ngươi mà thôi, có cái gì không dậy nổi chứ!

Hứa Tiên đổ mồ hôi lạnh toàn thân, nha đầu kia hiện tại cái gì cũng đám nói, nhưng dường như nàng đã hiểu lầm ý của mình, trêu đùa:

- Không nên nói dối, chúng ta bây giờ là một đôi gian phu âm phụ... Uy, ngươi đúng là dùng sức a.

Khi hắn nói ra câu vô lương này ra khỏi miệng, Tiểu Thanh đang ở trong ngực của hắn đã bắt đầu cắn hắn.

Hứa Tiên không thể không phản kích, hắn bắt đầu chế ngự nàng, nhét vào trong thải vân, sau đó bay tới trang viên của Ngao Huyễn lưu lại, tuần trăng mật còn chưa có chấm dứt đấy? Tuy tân nương trong tuần trăng mật này dùng ánh mắt oán hận nhìn qua hắn. Nhưng hắn tin tưởng rất nhanh đôi mắt của nàng sẽ biến thành ôn nhu, ngập nước và mê ly.

Mặt trời lại mọc lên, ngày qua ngày.

Tiết Bích cũng chuẩn bị thịnh yến của Ngư Nhi thật lâu, sắp bắt đầu. Trước mắt Thủy Khuyết Tiên Cung chỉ có ba thành viên, chính thức thành lập.

Mà đầu bếp duy nhất của thịnh yến này, chính là Hứa cầm thú, trước mắt đang hưởng thụ sinh hoạt khoái hoạt của mình trên biển cả.

Hứa Tiên không có chuyện gì làm, cho nên đã tìm ra được công hiệu khác của dòng suối nuôi dưỡng Thất Minh Chi, gối đầu lên đá xanh nhìn trời, cái ao nước này có thể nuôi dưỡng linh dược, có lẽ còn có công hiệu đặc thù, nhưng mặc dù là hôm nay, ngâm bên trong vô cùng dễ chịu.

Đáy ao và bốn phía trơn nhắn không tỳ vết, nước ao màu xanh thấy đáy. Chỉ có trên mặt nước xuất hiện một tầng khói nóng. Làm cho tất cả mọi thứ như biến thành mông lung.

Bỗng nhiên vào lúc này, có tiếng nước chảy ào ào vang lên trong hồ nước.

Một thân thể mỹ nhân xích lõa duyên dáng hiện ra, mái tóc đen nhánh rối tung như rong biển, bộ ngực của nàng lúc này phập phồng, mặt nước không tới thắt lưng của nàng, một ít tóc dài đang phiêu đãng trong nước, không thấy rõ cảnh trí bên dưới.

Trong sương mù mông lung, lờ mờ có thể nhìn thấy thân thể trắng nõn của nàng, giống như tinh mị do thiên địa tạo ra rẻ nước đi về hướng của Hứa Tiên, thần sắc tự nhiên thong dong, cũng không bởi vì dáng người biểu lộ ra trước mặt của hắn mà thẹn thùng.

Khóe miệng của Hứa Tiên xuất hiện nụ cười, thưởng thức tình cảnh này, đợi cho nàng từng bước đi tới, nói một tiếng ‘ Thanh nhi ’, sau đó ôm nang vào ngực. đem mái tóc dài phủ xuống trước ngực nàng đưa ra sau lưng, thưởng thức dáng người uyển chuyển của nàng. Da thịt tinh tế đầy nước, có nhiệt khí bốc lên, trắng thì càng trắng, hồng càng hồng, trắng trong thuần khiết mà diễm lệ.

Tiểu Thanh quay người tựa đầu vào ngực của hắn, nói:

- Yến hội sắp bắt đầu, ngươi bây giờ còn không đi sao?

Hứa Tiên ôm lấy người của nàng, ôm nàng thật chặt, nói:

- Không vội, thân thể ngươi sao rồi?

Lần trước cùng với nàng tiếp một chưởng của Ngao Nghiễm, hắn tự nhiên là không ngại,nhưng lo lắng thân thể của nàng, ai bảo nàng luôn mạnh
miệng chứ?

Tiểu Thanh sụt sịt cái mũi, khinh thường nói:

- Vốn cũng không sao cả, chỉ bằng vào lão Long sắp chết đó, có thể làm bổn cô nương bị thương sao. Ngươi nên tranh thủ thời gian đi, đừng làm cho a Tử a Bích sốt ruột.

Thấy hắn lo lắng cho mình, trong nội tâm luôn có vài phần vui mừng.

Hứa Tiên nói:

- Ngày hôm qua ta không phải giải thích rồi sao? Ta cùng các nàng một chút quan hệ cũng không có, hơn nữa cho dù là có, ngươi ngày hôm qua cũng rất quá phận đấy.

Hôm qua Hứa Tiên cùng nàng đi trở về. Hứa Tiên bảo với nàng là: "Hết sức chân thành tương kiến ", cơn giận của Tiểu Thanh còn chưa tiêu, giả ý xu nịnh, thời điểm khẩn yếu, đột nhiên hóa thành nguyên hình, một đầu thanh xà, làm cho Hứa Tiên im lặng không nói được gì.

Hứa Tiên từng nghe nói qua, Bồ Tát làm phép thế nhân, trước giả làm mỹ nhân xinh đẹp, trước lúc xxx, rồi đột nhiên hóa thành xương trắng, khiến người ta đốn ngộ chân lý sắc tức là không. Hứa Tiên không biết có đốn ngộ hay không, nhưng bệnh liệt dương nhất định có, dọa cả đời bất lực, hắn có thể đi làm hòa thượng tâm như mặt nước được rồi. Tuy hắn không có thảm liệt như thế, nhưng cũng phiền muộn một phen

Nhắc tới cái này, khóe miệng của Tiểu Thanh tràn ngập tươi cười, kiêu ngạo nói:

- Mỗi lần đều bị ngươi khi dễ gắt gao, cũng tới phiên ta phản kích một lần.

Không biết bao nhiêu lần Hứa Tiên trêu đùa hí lộng nàng, đã không tính rõ, thời điểm không chịu thừa nhận, lại quyến rũ lấy nàng, nói lời câu dẫn, làm cho nàng đã sớm ngậm hờn trong lòng, có thể trả thù, đương nhiên là chuyện thú vị.

Hứa Tiên nói:

- Khi dễ? Ta chính là cúc cung tận tụy tới chết mới thôi, rõ ràng là chính ngươi quá yếu.

- Đúng vậy a, đúng vậy a, không biết là ai ở trước mặt tỷ tỷ hô cứu mạng, yếu sinh lý!

Lời nói nhàn nhạt, nhẹ giọng tranh luận. Nhưng người cuối cùng bị khi dễ luôn là Tiểu Thanh, sương mù đang phiêu đãng trên mặt nước.

Rất đặc biệt, nàng cho hắn cảm giác đang quen bạn gái, mà không phải giống như Bạch Tố Trinh, Vân Yên, gả vào trong nhà, cùng giường chung gối, trở thành phu thê.

Cảnh đêm dần dần buông xuống, thời gian không nhiều lắm.

Sau yến hội, không còn việc gì để lưu lại trên biển, lần lữ trình này đã đi tới kết thúc.

Một tia không bỏ được, giấu kín dưới biểu lộ của Tiểu Thanh, mỗi câu trong lời nói, bị hắn bắt được, phi thường dứt khoát nói:

- Lần này trở về, lúc nào muốn tới đây sẽ do ngươi quyết định!

- À?

Tiểu Thanh quay mặt nhìn qua hắn, thấy vẻ mặt của Hứa Tiên vô cùng chăm chú, mặt nàng lập tức hồng lên, so với chuyện trần truồng nằm trong ngực của hắn còn xấu hổ hơn nhiều, không khỏi né ánh mắt của hắn, quay mặt dấu ý xấu hổ của mình, cắn môi, cười nói:

- Dù sao ta cũng đã sớm chán rồi. Nếu như ngươi muốn, ta cũng chỉ có thể thay tỷ tỷ cùng ngươi.

Hứa Tiên bật cười, ôm lấy thân thể mềm mại của nàng, thân mật hôn lên gò má của nàng, nói:

- Vậy là tốt, vậy thì chờ Thanh nhi muốn trở lại đây, chúng ta sẽ cùng đi.


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện