Mặt Chaeyoung đỏ lên, bây giờ đang nằm chung với cô, nàng sao có thể ngủ được?
Nàng im lặng không nói gì, lông mi run rẩy, không lâu sau đã nghe thấy tiếng hít thở đều đều của Lisa, thân mình nàng vừa động đậy, bàn tay đang ôm eo nàng bỗng nhiên dùng sức, ôm nàng càng chặt hơn.
Chaeyoung nghĩ rằng cô vẫn còn thức, ngẩng đầu nhìn, nương theo ánh trăng ngoài cửa sổ thì thấy mắt cô vẫn nhắm, trong trạng thái ngủ say.
Nàng nhìn chằm chằm vào gương mặt Lisa, ngày thường nàng rất xấu hổ khi cùng cô đối diện, nhưng bây giờ cô đã ngủ rồi, nàng bây giờ mới dám quang minh chính đại mà nhìn cô.
Diện mạo Lisa thuộc tuýt người rắn rỏi, lông mày dày rậm, mũi cao thẳng, lúc ngủ cô để trần thân trên, lộ ra cơ bụng rắn chắc, cánh tay dài toàn cơ bắp vòng qua eo nàng, làn da màu đồng dán trên làn da trắng nõn, hai sắc tố da tương phản rất dễ đánh sâu vào thị giác người nhìn.
Chaeyoung duỗi tay muốn chạm vào mặt cô, khi sắp chạm tới nàng lại rụt trở về.
Một hồi lâu, nàng vươn ngón trỏ, nhẹ nhàng chạm mắt cô, lại chạm nhẹ tiếp môi cô.
Nàng rụt người vào trong ngực cô, vì hành động nhỏ khi nãy của mình mà trái tim nàng đập rộn ràng, sợ đánh thức cô, nàng thu tay lại rồi không dám lộn xộn nữa, đôi mắt nhìn thẳng gương mặt cô, trong đầu hiện ra lời nói của Lisa.
"Chị năm nay 30 tuổi, so với em có hơi lớn một chút, tính tình của chị tuy không tốt, nhưng chị sẽ sửa đổi."
"Chúng ta thử xem?"
"Nếu em cảm thấy chị không tệ thì kết hôn với chị, được không em?"
Mặt và tim nàng lại nóng lên, khó có thể diễn tả cảm xúc của nàng ngay lúc này, lần đầu tiên được một người che chở, quý trọng, nói lời thích nàng, còn vì nàng mà đau lòng.
Mỗi lần nghĩ đến thì cảm giác muốn khóc và chua xót trong ngực lại trỗi dậy, lan ra khắp người, trái tim dần nóng lên, như là có ai đó dùng sinh mệnh của mình rót nguồn nước nóng hổi vào trong nàng.
Để gội rửa cho tâm hồn nàng.
Nàng vẫn chăm chú nhìn Lisa nãy giờ, hai tay từ từ nhẹ nhàng ôm lấy eo cô, chôn mặt mình vào ngực cô, chậm rãi nhắm mắt lại.
*
Hôm sau khi Chaeyoung tỉnh lại, trên giường chỉ có mình nàng, nàng hoảng hốt, tối hôm qua nàng đã quên trở về phòng bà nội, sợ