Hai người đi dạo một vòng, Chaeyoung mới để ý ánh mắt của những cô gái đi bộ ở dưới, không phải là ánh mắt trào phúng hay châm chọc, mà là ngạc nhiên và ngưỡng mộ.
Các cô ấy thậm chí còn kéo tay bạn trai mình bên cạnh, bắt anh ấy ngồi xổm xuống rồi cưỡi trên cổ, nhưng người bạn trai cảm thấy làm vậy rất mất mặt nên sống chết không làm, hai người cứ thế cãi nhau.
Đôi mắt Chaeyoung trừng to, nàng ý thức được nên cảm thấy hơi ngượng, đối lập với vẻ thẹn thùng của nàng, Lisa muốn đón nhận những cặp mắt của người khác nhìn mình nhiều hơn so với nàng.
Bởi cô chẳng thấy có gì là mất mặt cả, thậm chí còn cười hỏi nàng: "Ngồi trên đầu ông đây thích không hả?"
Bị cô hỏi như vậy, Chaeyoung xấu hổ cực kì, ngượng ngùng không dám trả lời cô, cô liền ôm chân nàng xoay vòng vòng, đến khi đầu nàng trở nên choáng váng, nàng lật đật nói thích, lúc này cô mới thôi.
Đi ngang qua sạp đồ bán đèn trang trí, Lisa lại mua cho nàng một cái, đó là hình bông hoa hồng, y như thật, trông rất đẹp, Chaeyoung cầm trong tay cảm thấy rất thích.
Lisa đưa nàng đi ăn khuya rồi đưa nàng trở về, bây giờ cách ngày thi đấu còn xa, cô có không ít thời gian dành cho Chaeyoung, ban ngày Chaeyoung bận ở siêu thị, buổi tối thì đọc sách, Lisa cũng tạo không gian và thời gian cho mình, lấy hai thiết bị tập thể hình đem về nhà, tập luyện ở nhà luôn.
Chờ nàng tắm xong chuẩn bị đi ngủ, cô mới tắm rửa sạch sẽ rồi cũng leo lên giường ngủ cùng nàng.
Biết nàng vất vả, Lisa tuy nghẹn nhưng mỗi ngày chỉ làm có một hai lần, làm nhiều quá Chaeyoung sẽ mệt.
Nhân viên thu ngân ở siêu thị không ngừng bắt gặp cảnh Lisa đi mua áo mưa ở đây, mua một lần ba hộp, riêng cuối tuần thì mua liền mười mấy đến hai mươi mấy hộp, thu ngân nhìn muốn trợn mắt, há hốc mồm.
*
Một tuần sau, ba mẹ Chaeyoung đã về, họ biết Chaeyoung có người yêu, rồi người yêu nàng là người có tiền nhưng khi về đến nhà thì mới biết, mẹ nó đâu phải giàu thôi đâu!
Mua cho Chaeyoung cái siêu thị lớn nhất thị trấn, còn mua cho nàng một căn nhà hai phòng ở.
Ba mẹ nàng bị tin tức này làm cho hết hồn, ngay cả cơm cùng ăn không vô, uống nước cố bình tĩnh lại: "Này này, thật hay đùa vậy? Siêu thị của Chaeyoung? Nhà ở cũng là của nó? Trời ạ..."
Ước chừng hai ngày,