Thời gian chuẩn bị đã xong
Lần này tiến bước vòng trong ta vào
Muốn cho thực lực tăng cao
Ngại chi chiến đấu anh hào bốn phương.
....
(Hôm nay lượt like tăng đột biến nên ta hứng chí ra thêm một chương.)
Lạc Tinh sao khi sắp xếp một chút rồi thì đi tìm động phủ trên không.
Trùng hợp, lại gặp Lê Thái Tú ở đó.
"Ài, vừa chia tay đã gặp."
Cũng xem như có giao tình, không cần đề phòng nhiều.
Lạc Tinh gật đầu chào nàng, rồi ra một góc ngồi xuống, bắt đầu hấp thụ dược lực Phụng Tiên Linh Quả.
Hai canh giờ sao.
Tiên lực của Lạc Tinh đã đạt năm phần.
Lê Thái Tú thì vẫn chưa tiêu hóa xong dược lực trong đó.
Dù sau nàng không có công pháp Vạn Mộc Chiết Linh Thuật bi*n th*i giống Lạc Tinh.
Xưa nay, Lạc Tinh vốn luôn có ưu thế hơn kẻ khác vì có một loại công pháp ôn hòa, có thể chuyển hóa hầu như tất cả năng lượng.
Đương nhiên cái này cũng nhờ Lạc Tinh tốn vô số năm kết hợp được tinh hoa âm dương quyết vào trong đó nữa.
Lạc Tinh định đi nghỉ ngơi, thì ngờ đâu dị biến phát sinh.
Lê Thái Tú do lần trước chiến đấu với Phụng Tiên Linh Thụ đã bị chút nội thương.
Lại nóng lòng phục dụng kỳ quả.
Nên kinh mạch toàn thân bị sức mạnh của tiên quả chèn ép.
Cảm giác như vách ngăn kinh mạch sắp vỡ ra.
Thấy nàng ta phát ra tiếng đau đớn.
Lạc Tinh lập tức đến bên cạnh quan sát.
Lúc này xiêm y của Lê Thái Tú hầu như trong suốt, do cơ thể đang phát sáng.
Phơi bày từng đường nét thanh xuân tràn đầy.
"Ực." - Cố lấy bình tĩnh, nhắm lại hai mắt cho đỡ bị kích thích.
Lạc Tinh đặt tay lên vai nàng truyền âm.
"Đừng gấp...!để ta giúp." - Lạc Tinh không đợi Lê Thái Tú đồng ý.
Âm Dương Quyết vận chuyển, đi theo các kinh mạch của Lê Thái Tú, mục đích giúp nàng gia cố lại các kinh mạch đã hao tổn.
Lê Thái Tú lúc này cũng thả lỏng người.
Mặt kệ Lạc Tinh.
Chú tâm hấp thụ luồng năng lượng đang bùng nổ chuyển hóa thành tiên lực.
Hôm sau, khi động phủ vừa biến mất.
Lê Thái Tú gật đầu chào, rồi lập tức rời khỏi.
Nàng cũng không hỏi xem hắn ta có bắt được Phụng Tiên Linh Thụ không.
"Ha...!Ta tốn công giúp, thế mà không nhận được tiếng cảm ơn nào." - Lạc Tinh chặc lưõi.
Thực ra, do nàng ta đang ngại ngùng.
Tối hôm qua Lạc Tinh cho linh lực di chuyển khắp cơ thể mình, thì cảm giác khác nào đang m.ơn trớn toàn thân nàng, mọi ngóc ngách trên người nàng đều không còn là bí ẩn.
Chẳng qua nàng hiểu đây là ý tốt của Lạc Tinh nên không thể oán trách, trong tình thế đó, không có sự giúp đỡ đúng lúc thì thì nàng cũng chỉ có cách đẩy luồng linh lực của phụng tiên linh quả ra khỏi cơ thể mình.
Khi đó thì xem như mất hơn phân nữa dược lực của tiên quả rồi.
Vì vậy nàng chọn cách trốn tránh cho đỡ mắc cỡ.
Lạc Tinh cũng không quá chú tâm, mà bận rộn quay lại chiến trường cũ.
Năm ngàn tử Yến vẫn sinh long hoạt hổ, nhưng số linh nhục còn lại bị đóng băng do cơn phong bạo tối qua.
Nhìn số lượng không lồ linh nhục, Lạc Tinh lại không đủ không gian trữ vật, sau khi lựa chọn loại linh thực tốt nhất để gom vào hơn hai mươi chiếc trữ vật cỡ lớn.
Thì vẫn còn hơn sáu phần xác yêu thú.
Trong số đó, bảy con Tử Yến phục dụng Linh Quả , thì đều có xu hướng tiến vào Đại Thừa Cảnh.
Lạc Tinh thu chúng vào túi linh thú cho chúng tiến hóa.
Vô số con tử Yến khác, dù chưa chuẩn bị tiến giai, cũng có bước nhảy vọt về chất.
Sau khi kiểm tra mọi việc, Lạc Tinh cũng biến thành một con Tử Yến.
Ở lại canh giữ đống thịt Hung Thú.
Mấy ngày sau.
Hung danh trận chiến phai nhạt.
Một vài yêu đàn khác mon men đến tìm chén canh.
Nhưng có Lạc Tinh cùng số Tử Yến còn lại trấn giữ.
Các đàn hung thú khác cũng khó lòng xâm phạm.
Dù sao, đám yêu thú hùng mạnh đã chết trong trận chiến đó , còn lại những tộc đàn nhỏ yếu mà thôi.
Đến bao nhiêu cũng sẽ trở thành miênga mòi ngon mà thôi.
Lạc Tinh cố gắng không gấp gáp vào sâu bên trong.
Vì hiện tại mình đang trạng thái không tốt nhất.
Vũ khí bị hủy hết.
Chỉ còn vài thanh bảo khí thượng phẩm bình thường.
Không hề gây uy hiếp cho Đại Thừa Cảnh hung thú hay kẻ thí luyện khác.
Về phần Tiểu Diệp, Tiểu Thảo sau khi nuốt Linh Quả xong thì chúng đang trong quá trình tiến hóa.
Không dùng được.
Riêng Tiểu Phụng, trải qua trận chiến bị thương cực kỳ nặng, lại vận dụng tiên lực quá đà xem như đèn hết dầu tắt.
Hằng ngày, Lạc Tinh còn phải dùng Vạn Mộc Hồi Linh thuật uẩn dưỡng cho nó.
Mười năm sau.
Đám thịt hung thú như một ngọn núi lớn cũng được Tử Yến tiêu hóa xong.
Lạc Tinh vẫn không gấp.
Tiếp tục chờ đợi thêm vài năm nữa cho thuộc hạ mình cũng cố lực lượng, sẵn tìm một loại hung thú hợp ý nơi này.
Học cách biến thân thành chúng cho thuận tiện hơn.
Một thời gian sau, kiểm tra lại chỉnh thể thực lực,