Não bộ đau âm ỉ vì thiếu oxy, cổ họng khô cạn như vừa trải qua một hành trình dài trên sa mạc, Kỳ Dịch Niên dần dần tỉnh lại từ trong cơn ác mộng nặng nề, chợt nhận ra mình vừa ngủ gật trên bàn học.
"Ai..."
Anh xoa xoa ấn đường đau nhói, híp nửa mắt tựa vào ghế sô pha, tiếng nói khàn khàn chậm rãi vang lên trong căn phòng trống trải: "Dương Đào, dự án đầu tư điện ảnh và truyền hình "Hắc vụ phong sơn" có bản kế hoạch chưa?"
Ngoài ý muốn, người bí thư vốn luôn gọi là đến lại không trả lời, không khí ngưng trệ trong một cái chớp mắt.
Kỳ Dịch Niên mất kiên nhẫn nhíu mày, khẽ nâng tay, nhưng không thấy chiếc đồng hồ mình đã đeo mấy chục năm. Thay vào đó là cánh tay trắng nõn như tuyết, trên cổ tay mạch máu như ẩn như hiện, chọc đau ánh mắt anh.
Anh mắc bệnh nan y ốm đau nằm giường mấy năm, bây giờ sớm đã gầy như que củi, sao lại có hình dáng như vậy?
Kỳ Dịch Niên bừng tỉnh, khi ngồi dậy không ngờ lại nhìn thấy một gương mặt đẹp trai cực độ trong gương, lọn tóc mềm mại đổ sau đầu làm lộ ra cái trán đầy đặn, da thịt mang bệnh có màu trắng bạch, đôi mắt hoa đào hơi kéo lên, đa tình nhìn thẳng anh.
Mặc dù đã quen trái ôm phải ấp mỹ nhân, anh cũng không khỏi rơi vào kinh diễm, thất thần một giây.
Nhưng, đây không phải thân thể anh.
Kỳ Dịch Niên bình tĩnh xem xét gian phòng ngủ xa lạ này, ngọn đèn trên trần nhà tỏa ra ánh sáng mù mờ, vách tường xung quanh đều phủ kính, bốn phương tám hướng phản chiếu ngược lại bóng dáng của anh, tự dưng gây ra áp lực.
Trước mắt, bàn học bị đống kịch bản lộn xộn phủ kín, bên cạnh là bộ sách bị ai đó xáo trộn, mơ hồ có thể nhìn thấy tên cuốn sách: "Diễn viên tự tu dưỡng", "Kiến thức cơ bản của diễn viên".
Anh chần chừ vươn tay, khi ngón tay gần chạm tới trang giấy ố vàng thì một đoạn kí ức xa lạ đột nhiên tràn vào trong óc, ngay lập tức anh có cảm giác như bản thân đang cưỡi ngựa lướt xem từng mảnh ký ức của chủ nhân thân thể này.
Chủ nhân thân thể này tên là Việt Từ, là một diễn viên.
Người này xuất thân nghèo khó, học hết trung học thì bỏ học làm công, sau lại nhờ vẻ đẹp hơn người mà được phát hiện đưa vào giới giải trí, tiếp đó dựa vào vai diễn nam thứ số ba trong một bộ phim thần tượng mà nhanh chóng lọt vào tầm mắt mọi người.
Bề ngoài xuất chúng, công ty mạnh tay bồi dưỡng, dưới hoàn cảnh tốt như thế, tương lai nguyên thân lẽ ra phải thuận buồm xuôi gió, nhưng phong cảnh vốn có của cậu ta bắt đầu vỡ tan ngay khi trở mặt thành thù với kim chủ là Phó Tấn - Tổng Giám đốc Công ty truyền thông Phong Hoa, đến bây giờ đã gần như sắp tạm biệt kiếp làm nghệ sĩ.
Có thể biến nguyên thân từ một tiểu sinh đang lên trở thành cái tên đầy tiếng xấu, vừa nổi vừa đen, hoàn toàn phải kể công một chương trình nghệ thuật đang phát sóng.
"Tôi Là Diễn Viên" là chương trình nghệ thuật chiếu mạng do Công ty truyền thông Phong Hoa đầu tư, mánh khóe nội dung là cho các diễn viên cùng nhau so tài, cạnh tranh diễn xuất, cho là sẽ tạo ra chuẩn mực của nghề diễn viên.
Lúc nhận lời mời tham gia chương trình, nguyên thân chưa chia tay Phó Tấn, nhìn mặt mũi kim chủ đáp ứng không chút do dự, chẳng để ý đến người đại diện mạnh mẽ ngăn cản.
Không ngờ chỉ một thời gian sau hai người đã triệt để trở mặt thành thù, nguyên thân vô tri vô giác tham gia chương trình, tổ chương trình lại lén đâm cậu một đao, ngầm sắp xếp để cậu bị hạ nốc ao, đồng thời dựa vào danh nghĩa "nghi ngờ tiểu sinh đang nổi diễn xuất kém cỏi" mà khiến cho chương trình được nổi tiếng trên toàn internet!
"Brưưzz, brưưzz!"
Đột nhiên có tiếng điện thoại rung truyền đến, cắt đứt suy nghĩ của Kỳ Dịch Niên.
Chiếc di động màu trắng bạc nằm lặng lẽ trên bàn học, ngón cái đặt trên màn hình có thể sờ được đến từng khối nứt vỡ, có thể tưởng tượng được chủ nhân của nó trong cơn giận dữ đã hành động ác liệt thế nào.
Tùy ý mở khóa vân tay, màn hình điện thoại tự động hiện ra weibo, dưới post mới nhất của Việt Từ đã có một mảnh tinh phong huyết vũ.
Khắp màn hình là những bình luận chanh chua đùa cợt, chửi bới anh điên cuồng, có vài fans ít ỏi cố gắng giữ gìn bảo vệ anh cũng nhanh chóng bị chìm trong biển lớn, đến nỗi anh nhìn mà phải nhướng mày.
"Diễn kịch mãi mãi cũng chỉ biết trưng mặt đẹp, không biết xấu hổ hay sao?"
"Cảm ơn chương trình "Ta Là Diễn Viên" giúp tôi thấy rõ bản chất cậu không hề có nội hàm, cậu nổi tiếng được hoàn toàn là nhờ kim chủ đi, ha hả."
"Còn có mặt mũi lời qua tiếng lại với người qua đường, lấy việc mình bị loại đổ tội cho tổ chương trình, cậu cho rằng khán giả đều là người mù sao?"
"Nhanh chóng cút khỏi chương trình, cậu thật sự là một bãi cứt chuột phá hủy cả nồi cháo!"
Khi Kỳ Dịch Niên lần đầu ra mắt cũng bởi vì tính cách sắc bén trực tiếp, nói chuyện không nể mặt ai mà thu về vô số thù địch. Anh từng mắng đám săn ảnh không biết quy củ, cũng từng mắng đạo diễn không đủ chuyên nghiệp, tin tức trái chiều nhiều đến mức có thể nuôi sống một tạp chí lá cải.
Nhưng dù thế, phim điện ảnh anh diễn hết bộ này đến bộ khác đều gây nên bão lớn, gặt hái mấy chục cái giải thưởng to to nhỏ nhỏ. Thực lực ngạo nhân cuốn hút vô số fans, nhóm antifan nhìn anh không vừa mắt chỉ có nước bị đánh không đường chống trả.
Trường hợp đơn phương bị trào phúng hội đồng giống như thế