Tạ Linh Dụ kéo linh hồn của nam nhân kia như kéo bóng bay, vừa mới xuống dưới lầu liền thấy đám người ồn ào tứ tán khắp nơi.
Có người hoảng loạn không nhìn đường mà chạy với chỗ Tạ Linh Dụ, phía sau bọn họ còn có một con zombie chạy rất nhanh.
Zombie đuổi kịp nam nhân chạy chậm nhất, cắn một ngụm vào cổ hắn ta, xé xuống một mảng da thịt.
Nam nhân kia thống khổ hoảng sợ thét chói tai, trong mắt zombie tràn ngập vui sướng khi được ăn thịt.
Zombie như lang tựa hổ mà nhai, rất nhanh liền đem khối thịt kia nuốt vào bụng, tiện đà cắn lên xương trắng trên vai nam nhân.
Nhưng vào lúc này, liên tiếp mấy âm thanh bằng bằng bằng vang lên, có mấy phát đạn bắn liên tục vào trái tim zombie.
Một tiểu đội phối hợp tinh vi ở phía sau đang tấn công zombie.
Zombie nhận thấy nguy hiểm, muốn chạy trốn, lại bị bắn mấy phát, không cam lòng ngã xuống.
Nam nhân bị giam cầm vì sợ hãi và mất máu quá nhiều đã ngã xuống.
Tiểu đội phân ra mấy người được huấn luyện bài bản mang nam nhân đi, phòng ngừa hắn biến dị đả thương người khác.
Những người còn lại tiến lên trấn an đám đông, tất cả đều tiến hành đâu vào đấy.
"Xin mọi người đừng hoảng sợ, hai con zombie lẻn vào căn cứ đã bị tiêu diệt, người bị thương cũng đã chuyển đến khu cách ly.
Mong mọi người nhanh chóng trở về phòng ngủ, đóng chặt cửa sổ, nếu như phát hiện dị thường, nhanh chóng thông báo cho chúng tôi."
Một âm thanh trầm ổn nam tính vang lên, người khắp căn cứ tức khắc như ruồi nhặng không đầu* tìm thấy lối đi, dồn dập trở về phòng ngủ của mình.
(*: gốc là 无头苍蝇: là một thành ngữ ý chỉ việc di chuyển xung quanh mà không có phương hướng, mục tiêu.)
Một cuộc xâm lấn đột ngột của zombie cứ thế được giải quyết.
Trong tiểu đội tiêu diệt zombie kia, có một gương mặt quen thuộc đi tới chỗ Tạ Linh Dụ, là Thẩm Thụy đã lâu không gặp.
"Các anh sao rồi? Không sao chứ?" Thẩm Thụy hỏi.
"Không sao, vừa rồi xảy ra chuyện gì vậy?" Tạ Linh nhớ lại vừa nãy, con zombie kia có vẻ là đã tiến hoá.
"Vừa rồi...." Thẩm Thụy dừng một lát, nói tiếp: "Chúng tôi nhận được tin zombie tiến hoá, vì vậy vẫn luôn tăng cường phòng thủ căn cứ, nhưng tối nay mọi người đều vui vẻ, thả lỏng cảnh giác, hai con zombie kia liền nhân cơ hội lẻn vào."
"Sao anh biết chỉ có hai con?" Tạ Linh Dụ lại hỏi.
"Chắc là không sai đâu, chúng tôi đã xử trí con đầu tiên ngay khi phát hiện, con còn lại chính là con mà hai người nhìn thấy.
Hiện tại quan trọng nhất là ổn định cảm xúc của mọi người." Thẩm Thụy tránh không nói.
"Hai con zombie kia đều đã tiến hoá à?"
"Đúng vậy, hai người yên tâm, sẽ không sao đâu.
Hai người nhanh chóng trở về nghỉ ngơi đi, chúng tôi sẽ làm tốt công việc tiếp theo." Thẩm Thụy kiên quyết thúc giục.
Xem ra là không hỏi được gì, Tạ Linh Dụ nghĩ.
Thẩm Thụy có lẽ cũng nghi ngờ về số lượng zombie trong căn cứ, nhưng anh ta sẽ không nói với Tạ Linh Dụ.
Hai con?
Tạ Linh Dụ cười lạnh, hiện tại trong phòng ngủ của anh còn đang có một con đấy.
Con zombie dị thường kia, cũng không biết là lễ vật ai đem đến cho anh.
Rốt cuộc thì, zombie yêu thích ăn thịt lại chạy đến nơi ký túc xá không có người ở này, nghĩ thế nào cũng thấy quỷ dị.
Mà hai con zombie tiến hoá khiến cho cả căn cứ hoảng loạn kia....
Cốt truyện《 Sủng ái chí mạng ngày tận thế》 sắp bắt đầu rồi sao, zombie tấn công căn cứ, cướp Tô Lai đi.
Sở Hiêu Trần sắp xuất hiện.
"Đi về trước đi." Tạ Linh Dụ nói với Sở Hiêu Trần.
Lên trên lầu, Tạ Linh Dụ để Sở Hiêu Trần đem xác của nam nhân đặt trong căn phòng trống đối diện phòng của bọn họ.
Tạ Linh Dụ trở lại phòng, yên lặng suy nghĩ về tình tiết trong cốt chuyện, sau khi Sở Hiêu Trần ở trong núi sâu rừng già thức tỉnh thành vua zombie, những zombie nhược trí khác cũng chịu ảnh hưởng, dần dần tiến hoá, và bị thu hút đến gần Sở Hiêu Trần.
Không có lệnh của Sở Hiêu Trần, hai con zombie kia sẽ không đi vào căn cứ khổng lồ và nguy hiểm này một mình.
Cốt truyện rốt cuộc cũng bắt đầu có tiến triển, Tạ Linh Dụ có chút hưng phấn, lại mơ hồ cảm thấy có gì đó không thích hợp.
"233." Tạ Linh Dụ quyết định hỏi hệ thống cho rõ ràng.
"Đinh! Hệ thống 233, vì ngài phục vụ!" Hệ thống online rất nhanh.
"Thế giới này vẫn đang đi theo quỹ đạo trong sách đúng không?"
"Kiểm tra đo lường, thế giới phát triển xuất hiện thay đổi rất nhỏ, nhưng cốt truyện chính không bị ảnh hưởng."
Nếu đúng là như vậy, vậy thì quả thực Sở Hiêu Trần đang tới.
"Vấn đề thứ hai, con trai ta đấu với Sở Hiêu Trần có bao nhiêu phần trăm thắng?"
"Thật xin lỗi, hệ thống kiểm tra phát hiện ngài không có con trai."
Tạ Linh Dụ tắc lưỡi, quay qua nhìn tiểu zombie bên cạnh, nói với hệ thống: "Người này, tiểu zombie của ta."
"Xin cho tôi kiểm tra cho ngài, kiểm tra đo lường..." Lời còn chưa nói hết, hệ thống cứ như bị ai đó bóp chặt yết hầu, kẹt lại nửa ngày mới tiếp tục nói.
"Xin chú ý! Xin chú ý! Nhận thức nhân vật sai lầm!
Kiểm tra đo lường, cốt truyện xuất hiện lệch lạc nghiêm trọng!!!
Xin hãy đánh giá lại dòng thế giới một làn nữa!!!"
Hệ thống như là không chịu khống chế phát ra mấy câu nói đó, sau đó tiếng xèo xèo ồn ào xen lẫn âm thanh điện tử vang lên.
"Xin hãy nhanh chóng chữa trị! Xin hãy nhanh chóng chữa trị!"
Sau khi nói xong hai câu này, tất cả âm thanh đều biến mất.
Hệ thống đột nhiên biến mất, Tạ Linh Dụ thử gọi: "Hệ thống? 233?"
Không có ai đáp lại.
Hệ thống không đáng tin cậy, Tạ Linh Dụ hiểu sâu sắc hơn về điều này.
Tạ Linh Dụ vốn định dò hỏi nam nhân đang bay lơ lửng phía trên, lại phát hiện tiểu zombie nhà mình ngồi ngốc ở chỗ kia không nhúc nhích.
Anh vội vàng lấy đèn ngủ lần trước hệ thống đưa ra, rót chút linh lực vào nó, sau đó đem linh hồn của nam nhân buộc trên đèn ngủ.
"Sơ