Tạ Linh Dụ có muôn vàn suy nghĩ, suy nghĩ ra rất nhiều cách tìm bạn cho tiểu zombie, cuối cùng đều tan biến dưới cái nhìn chăm chú của Tạ Linh Dụ.
Nhìn vào gương, Tạ Linh Dụ nhìn thấy một phiên bản khác của chính mình, cũng như nhìn thấy một tiểu zombie bộc lộ nhiều cảm xúc hơn.
Sở Hiêu Trần cảm nhận được sự khác biệt này rõ ràng nhất, tiểu chủ nhân của hắn biến thành một một cây anh đào sắp nở hoa, chỉ cần đợi thời cơ thích hợp, sẽ hoàn toàn nở rộ.
Sở Hiêu Trần muốn bảo vệ cây anh đào này.
Cũng may hệ thống không biết vì sao biến mất khi anh từ rừng trở về, Tạ Linh Dụ nghĩ thầm, bằng không để nó nhìn thấy bộ dáng mất mặt của anh khi bị tiểu zombie khi dễ, ký chủ cũng có sĩ diện được không.
Mới nghĩ là hệ thống không ở đây, trong đầu Tạ Kinh Dụ liền vang lên một tiếng "Đinh".
"Ký chủ, tôi về rồi.
"
Hệ thống vừa rồi cũng không phải vô cớ ra ngoài, tổng hệ thống kiểm tra đo lường ra mối quan hệ không bình thường giữa Tạ Linh Dụ và Sở Hiêu Trần, triệu riêng nó về để nó điều tra làm rõ.
Nó vội vàng đi tới thế giới của Tạ Linh Dụ, tiến hành điều tra về thuật pháp của thế giới kia, đặc biệt là những pháp thuật mà vong linh pháp sư có thể sử dụng, quả nhiên có chút phát hiện.
Mặc dù đã qua 10 giờ tối, nhưng hệ thống vẫn bị đuổi về, chuẩn bị tận chức tận trách bẩm bảo phát hiện của nó cho Tạ Linh Dụ.
"Ký chủ.
" Hệ thống vừa định nói, liền thấy tình cảnh hiện tại của Tạ Linh Dụ, âm thanh điện tử tích tích tắc tắc không ổn định vang vọng trong đầu Tạ Linh Dụ.
A, vẫn bị thấy, tâm tình Tạ Linh Dụ trái lại rất bình tĩnh.
"Không cần phản ứng lớn như vậy đi?" Phản ứng của hệ thống lần này rất lớn, thời gian dài vượt qua nhận thức của Tạ Linh Dụ.
"Ký, ký chủ! Các người! Các người! Tôi còn là một hệ thống nhỏ mà!" Làm chuyện □□ cũng không kiêng dè tí nào! Âm điện tử của hệ thống đều run lẩy bẩy rồi, có lẽ là bị doạ rồi, cũng có lẽ là sợ hãi.
"Có ý gì?" Tạ Linh Dụ thong dong ngồi dậy.
Có lẽ là thái độ của Tạ Linh Dụ quá thản nhiên, hệ thống cũng cảm thấy mình kinh ngạc hơi quá, nó không ngừng ám chỉ chính mình, này có là gì, mỗi một hệ thống đều phải trải qua, nó trưởng thành, nó là đại hệ thống.
"Ký chủ, vừa rồi! tiểu zombie của ngài hút máu ngài sao?" Hệ thống xây dựng tâm lý tốt rồi liền trực tiếp vứt truyện vừa rồi ra sau đầu, trực tiếp hỏi thẳng vấn đề cốt lõi khiến nó phải tăng ca.
"Không có.
"
"Tốt rồi, mong ngài cẩn thận khống chế lượng máu hắn hút của ngài.
"
Áo ngủ của Tạ Linh Dụ bị Sở Hiêu Trần xé rách, tuy là ở trong phòng nhưng vẫn cảm thấy lạnh, anh phất tay ngăn Sở Hiêu Trần đi lấy quần áo cho anh.
Dung túng là một chuyện, bản thân biết là không đúng còn muốn được voi đòi tiên là một chuyện khác.
Tạ Linh Dụ đứng lên đi vào phòng trong, tùy tiện lấy ra một bộ quần áo mặc vào, áo sơ mi màu đen, rộng thùng thình, vừa nhìn liền biết không phải size của anh.
Nhưng không sao, đồ của tiểu zombie cũng là đồ của anh.
Anh vừa cài cúc vừa nói chuyện với hệ thống.
"Làm sao?"
"Tổng bộ nhân ra mối liên hệ đặc thù giữa ngài và zombie, cho nên đặc biệt ra lệnh cho tôi đi điều tra, kết quả phát hiện khế ước mà ngài ký kết cùng zombie có tai hoạ ngầm nhất định.
"
Tạ Linh Dụ dừng cài cúc, thờ ơ hỏi: "Tai hoạ ngầm gì?"
"Zombie lấy máu của ngài làm thức ăn, nếu ngài cho hắn uống máu lâu ngày, cơ thể zombie sẽ sinh ra biến hoá, cơ thể của hắn sẽ dần khôi phục thành bộ dáng của nhân loại, bao gồm cả nhiệt độ cơ thể và nhịp tim, nếu cố tình che giấu thì hắn trông không khác gì người bình thường.
"
Tạ Linh Dụ nhớ tới nhiệt độ cơ thể của tiểu zombie dần dần ấm lên, tuy rằng còn chưa bằng nhiệt độ cơ thể người bình thường, nhưng không lạnh lẽo như khi anh mới kết khế ước.
"Đây không phải là chuyện tốt sao?"
"Nếu chỉ vậy thì xác thực rất tốt, nhưng đồng thời điều đó sẽ khiến kết nối khế ước tăng mạnh, nếu người kết khế ước cùng ngài có linh hồn hoàn chỉnh, như vậy kết nối linh hồn giữa hai người sẽ càng ngày càng mạnh, cuối cùng sẽ không thể cắt đứt!.
" Thanh âm của hệ thống càng ngày càng tình hình, như thể nói ra sự thật đã định.
"Không sao, linh hồn của Sơ Sơ không hoàn chỉnh, không cần lo lắng.
" Tạ Linh Dụ bình tĩnh trả lời.
"Sao ngài có thể xác định là linh hồn không hoàn chỉnh?" Hệ thống đột nhiên trở nên vội vàng.
"Nếu hoàn chỉnh thì sao hắn lại ngốc như vậy? Hơn nữa nếu là hoàn chỉnh, vào giây phút khế ước thành lập ta nên cảm nhận được.
" Giọng điệu của Tạ Linh Dụ tùy ý, hoàn toàn không đặt chuyện này ở trong lòng.
Sở Hiêu Trần ngốc? Đó là hắn giả ngốc, ký chủ ngốc nghếch này.
Hệ thống hận rèn sắt không thành thép, còn muốn nói gì đó, đã bị Tạ Linh Dụ ấn nút trên giao diện cưỡng chế offline.
Đây là thiết lập dành riêng cho ký chủ, bên phải góc dưới của giao diện, chỉ có thể sử dụng khi không trong thời gian làm việc.
Khi hệ thống bị truyền tống về không gian hệ thống vẫn còn giận dỗi, đây là chuyện trói buộc cả đời đấy, cảm xúc không muốn trói buộc với nó tràn ngập trong đầu, nhưng đối với chuyện trói buộc cả đời với đại ma vương Sở Hiêu Trần kia lại không để ý chút nào!
Còn nữa, vì sao khi ký khế ước lại không cảm nhận được linh hồn? Chẳng lẽ vì chuyện kia dẫn tới khế ước xảy ra vấn đề? Hay là cái khế ước này còn có điều kiện phụ khác?
Hệ thống càng nghĩ càng thấy không ổn, nó lại đi xem các tin tức khác về cấm thuật này.
Tạ Linh Dụ ngồi xuống bên cạnh bản vẽ, vốn muốn tiếp tục suy nghĩ về căn cứ "lý tưởng" của mình, nhưng trong lòng không hiểu sao lại có chút bận tâ m đến lời nói của hệ thống.
Cái hệ thống chết tiệt này, chính sự hàng ngày thì không làm, chuyện khác thì nhanh lắm.
?
Sở Hiêu Trần cảm nhận được cảm xúc phiền loạn của Tạ Linh Dụ, ôm lấy tiểu chủ nhân của mình từ đằng sau.
Tiểu chủ nhân ngoan ngoãn ngồi một chỗ, không có đẩy hắn ra.
Còn tốt, không phải vì em ấy tức giận, hắn còn tưởng tiểu chủ nhân không thích hắn đối với em ấy như vậy, rõ ràng cũng không khang cự, quả nhiên là vì chuyện khác.
"Chủ nhân, có chuyện không vui thì nói với tôi.
"
Tạ Linh Dụ nhớ lại lời nói vừa nãy của hệ thống, anh vươn tay sờ trán của tiểu zombie, muốn thăm dò linh hồn của hắn, cuối cùng vẫn buông xuống sờ sườn mặt của tiểu