Edit: Nguyen_Khanh
Beta: Thu Lệ
Sau khi rời khỏi tinh hệ Montmuntre, tinh hạm trực tiếp dùng bước nhảy không gian, tiến về mục tiêu.
Hai tay Fergus di chuyển nhanh chóng trên bàn điều khiển, sau khi xác định tọa độ, đột nhiên có chút nghi hoặc nói: “Klos, tinh hệ Shelly có chỗ này sao? Không phải chỗ đó chỉ có một vành đai thiên thạch nguy hiểm thôi sao?”
Klosters nhìn chằm chằm màn hình 3D, sau đó tự tay chỉ một chỗ, nói: “Chỗ chúng ta muốn đến ngay phía sau vành đai thiên thạch, nếu không phải như thế, gia tộc Depeson cũng sẽ không nhờ Albert tới tìm chúng ta...”
Thần sắc Fergus thận trọng hơn vài phần, vuốt cằm nói: “Người mất tích lần này là con trai trưởng của gia tộc Depeson sao? Nghe nói là một người rất vĩ đại, tinh thần lực và thể năng đều đạt tới 3S, năm đó sau khi tốt nghiệp Học viện quân sự Đế quốc thì có được quân hàm thiếu tá tiến vào làm việc trong quân bộ, mấy năm gần đây làm việc trong quân bộ cũng khá tốt, hiện tại đã là thiếu tướng.”
“Vậy thì sao?” Wes cười nhạt, “Nếu năm đó lão đại cũng nhận lời vào quân bộ, hiện tại quân bộ cũng đã là thiên hạ của chúng ta.”
“Câm miệng, Wes!” Là đại ca, tính tình Seth ổn trọng hơn ba đứa em còn lại, đương nhiên cũng không ổn trọng hơn bao nhiêu, lập tức nhân tiện nói: “Klos còn chưa trưởng thành, đây là tổn thương cứng rắn.”
Mấy người khác nghe xong thì nhún nhún vai, biết lời này của Seth cũng không đúng, lý do năm đó Klosters không nhận lời vào quân bộ cũng không phải vì lý do này, đây chỉ là cái cớ từ chối lời mời của quân bộ thôi.
Mấy người thảo luận mục tiêu bọn họ sắp đến, đột nhiên trong bốn anh em lại có người hỏi: “Đúng rồi, mọi người có phát hiện hay không, mấy ngày nay hình như Đồng Đồng không lại đây chơi, thậm chí còn tránh gặp riêng lão đại Klos, chẳng lẽ vợ chồng son cãi nhau?”
Lời này vừa thốt ra, tất cả mọi người nhịn không được nhìn qua Klosters, thấy mặt cậu không biểu cảm nhìn lại, bốn anh em sợ run cả người, Sass vội vàng nói: “Klos, cậu đừng nghe Wes nói lung tung.”
Wes lập tức kêu oan, “Không phải em nói, là Euston nói.”
Euston nhún nhún vai, “Là Seth nói, tôi vừa rồi đang ăn, cái gì cũng không nói.”
Bốn anh em có bộ dạng giống hệt nhau bắt đầu đùn đẩy cho nhau, ý đồ dời cơn tức giận của Klosters đi, hy sinh một người bảo toàn ba người, chuyện này vô cùng có lời, trước giờ đều làm như thế.
Đáng tiếc Klosters là một hạm trưởng vô cùng công bằng, nói thẳng: “Bốn người các ngươi cùng lên.”
“Không, Meeks!” Bốn người kêu thảm thiết.
Fergus cười tủm tỉm mang trà lên, thích thú vắt chân ngồi uống trà, xem bốn anh em kia gặp chuyện xui, rõ ràng biết Klosters bình thường là ngoài lạnh trong nóng, cũng là kết quả của áp lực mà ra, lúc tâm trạng cậu ta không tốt còn dám tùy tiện nói bậy, đúng là tự mình tìm đánh mà?
****
Bên phòng điều khiển vô cùng náo nhiệt, trong một gian phòng mô phỏng rừng rậm của Trái Đất cổ đại, Nguyên Đồng ngồi xổm trước một gốc cây tường vi cải tạo giống, một đóa tường vi còn lớn hơn mặt cô nở rộ bên cạnh, giống như đang cười nhạo cô ngốc nghếch.
Từ sau khi bước lên tinh hạm, bởi vì có thêm bốn anh em Seth, tinh hạm trở nên thực náo nhiệt, hơn nữa bốn anh em kia tính tình phóng khoáng, nói chuyện không biết giữ mồm giữ miệng, một lần nói ra một từ mới, Nguyên Đồng yên lặng lắng nghe, chậm rãi phiên dịch trong lòng theo nghĩa tiếng phổ thông, sau đó cả người cảm thấy không tốt chút nào.
Rốt cuộc Nguyên Đồng hiểu được bản thân mình đã xem nhẹ chuyện gì.
Tinh tế thông dụng ngữ của cô trước đây không tốt lắm, nếu không có máy phiên dịch, không thể nói trôi chảy, đương nhiên cũng không phát hiện khác thường. Cho tới bây giờ, tinh tế thông dụng ngữ của cô cũng khá ổn, trước sau ngẫm lại liền phát hiện ra những chuyện cô đã xem nhẹ.
Đặc biệt về thân phận của Klosters, rõ ràng lúc huấn luyện ở trong rừng, bởi vì vấn đề vỏ trứng kia, có vài lần Rickie từng đề cập tới, cố tình khi đó cô ngốc nghếch không nhận ra vấn đề, lại còn nghĩ phiên dịch sai.
Ngốc nghếch đến một tầm cao mới.
Trong lòng Nguyên Đồng có tâm sự, lại bị anh em Seth nói như cô với Klosters có gì đó ám muội, đương nhiên là muốn tránh né, lại ngượng ngùng theo cậu đi khắp nơi, thậm chí vì muốn biết vài chuyện cần biết rõ ràng nên né tránh cả Rickie, trực tiếp đi tìm cô gái khác trên tinh hạm là Tasym.
Đều là nữ giới, cô cảm thấy giữa nữ giới nói chuyện cũng không quá xấu hổ.
Nguyên Đồng nghĩ như vậy nhưng cô phát hiện bản thân sai mười phần.
“Bé hỏi chuyện của Klos? Rickie không nói cho cô sao? Khi cậu ta mới sinh ra chưa được bao lâu thì bị ai đó đưa đến hành tinh Ural, bên cạnh chỉ có một người máy giúp việc chăm sóc…Cậu ta cũng không thích biến thành nguyên hình trước mặt chúng tôi nên chúng tôi cũng không rõ chủng tộc của cậu ta là gì, nhưng dựa theo thể năng và sức chiến đấu của cậu ta thì chủng tộc của cậu ta rất cường đại. Cũng chẳng rõ vì sao lại bị đưa đến Ural, phải biết là chủng tộc càng cường đại thì lại càng khó sinh sản, với hậu duệ của mình sẽ vô cùng coi trọng, hiếm khi vứt bỏ hậu duệ của mình, trừ khi có chuyện gì đó không thể tránh khỏi, mấy năm nay Klos cũng đang tìm hiểu…”
“Vậy chuyện sinh trứng là ý gì…” Nguyên Đồng yếu ớt hỏi.
“Ah, là chuyện này à…” Tasym đơn giản giải thích tình huống của vài chủng tộc, thậm chí còn nhắc đến tộc nhân ngư, cuối cùng hứng thú dạt dào nói với cô: “Bé là thuần nhân loại, thật sự là quá tuyệt vời! Nghe Fergus nói, giống cái thuần nhân loại có thể sinh từ 400 đến 500 trứng trong suốt cuộc đời, nếu thời gian trưởng thành và tuổi thọ của các cô được kéo dài chắc sẽ còn nhiều hơn. Đây quả thực chính là được tạo hóa ban ân, một giống cái nhân loại có thể gánh vác sự quật khởi của cả một chủng tộc…”
Tasym vẻ mặt hâm mộ nói.
Nguyên Đồng nghe được đờ đẫn, cô cảm thấy bản thân sẽ không muốn biết Tasym hâm mộ cái gì, nhất định sẽ khiến người ta vô cùng khó đỡ.
Uống ngụm trà, Tasym nhìn cô, “Bé còn muốn hỏi gì không?”
Vẻ mặt Nguyên Đồng rối rắm nhìn cô, nhìn đến mức trong lòng Tasym vô cùng buồn bực, không biết bé này bị làm sao, hôm nay hỏi toàn thường thức cơ bản, hỏi xong thì lại có bộ dạng khiếp sợ.
Nguyên Đồng chần chờ, ngượng ngùng nói: “Thật ra…em không thể sinh trứng…” Hơn nữa bất đồng chủng tộc thì có thể sinh sản sao? Cô đọc sách không đủ, đừng lừa cô nha!
“Sao? Bé không phải là giống cái sao?”
Nguyên Đồng: “…Phải.” Nói chính xác thì cô là nữ, nữ giới nhân loại.
“Vậy thì không thành vấn đề.”
Nguyên Đồng: “…”
Rất có vấn đề được không? Vì sao mấy người này lại cảm thấy không thành vấn đề?
Trước kia, Nguyên Đồng luôn cảm thấy nhất định là tinh tế thông dụng ngữ của mình không học giỏi, cho nên phiên dịch sai lầm, khiến cô hiểu lầm lâu như vậy, rốt cuộc biết được chân tướng nước mắt cô muốn trào ra.
Tasym lấy đóa tường vi bên cạnh Nguyên Đồng lại, mở ra, bứt mấy cái lá cây đến trước mặt nhìn nhìn, kiểm tra số
liệu trên mặt, lại hỏi: “Bé không thích Klos sao?”
“… Thích.”
Đến thế giới này, Klosters là người đầu tiên cô nhìn thấy, hơn nữa lại giúp cô nhiều như vậy, không đúng, Klosters cũng không phải nhân loại, mà là một chủng tộc trí tuệ sinh trứng, chỉ có ngoại hình nhân loại thôi. Nhưng mà đối với cậu ta, trong lòng cô ngoại trừ cảm kích, còn sinh ra một loại cảm giác ỷ lại, có phần để tâm đến cái nhìn của cậu ta.
Nhưng đến bây giờ cô mới biết được nguyên nhân mà Klosters đem cô về nhà, là vì cô là giống cái, cậu ta muốn cùng cô sinh trứng. Sinh trứng cái gì chứ? Cô là nhân loại, là sinh sản bằng bào thai, làm sao có khả năng sinh trứng?
“Thích là được rồi! Hai người rất xứng đôi.” Tasym tổng kết nói.
Nguyên Đồng: “Nhưng em chưa từng nghĩ đến chuyện đó, hơn nữa chủng tộc lại khác biệt…” Cô là sinh sản bằng bào thai, không thể sinh trứng nha.
“Chỉ cần bé là giống cái là được.” Tasym cười rộ lên, cô gái tóc hồng nhạt hất nhẹ mái tóc của mình, “Nếu Klos đã lựa chọn bé, chứng tỏ bé có lực hấp dẫn tuyệt đối với cậu ta, tin tức tố giống cái của bé nhất định vô cùng phù hợp với cậu ta, nói không chừng là trăm phần trăm.”
Nguyên Đồng nhất thời có cảm giác xấu hổ.
Nguyên Đồng thấp thỏm mà đến, ngượng ngùng mà đi, thất thần một lát thì phát hiện bản thân lạc đường.
Tinh hạm vô cùng lớn, Nguyên Đồng là loại người có thể lạc đường ngay trong nhà Klosters, huống chi là loại tinh hạm to lớn như một tòa thành này chứ, lại nhận ra không chỉ lạc đường lại còn không tìm được người máy dẫn đường, chỉ có thể buồn bực ngồi ở góc tường, hai tay chống cằm, hồi tưởng lại những gì đã nghe được từ Tasym, cả người cảm thấy không khỏe.
Klosters lúc trước đem cô từ rừng rậm trở về, nhưng lại cẩn thận chiếu cố cô như vậy, thậm chí giải quyết vấn đề thân phận của cô, cung cấp phòng ở cho cô, thật ra là vì cô là giống cái, muốn cô sinh trứng cho cậu ta sao? Hóa ra người ta căn bản không phải thánh phụ, chỉ là cô nghĩ như thế thôi.
Nguyên Đồng trong lòng có chút rầu rĩ, cô vẫn cám ơn Klosters, cũng không cảm thấy Klosters làm như vậy là có gì không đúng, nhưng lại khó có thể tiếp nhận trong nhất thời, về phần không thể tiếp nhận cái gì, bây giờ cô vẫn chưa rõ ràng lắm.
“Em ở đây làm gì?”
Đột nhiên nghe được thanh âm quen thuộc, Nguyên Đồng sợ tới mức thiếu chút nữa nhảy dựng lên, ngẩng đầu thì trông thấy thiếu niên không biết đã đến từ lúc nào đang đứng trước mặt nhìn cô, màu sắc của đồng tử sậm hơn, ẩn ẩn hẹp thành đường thẳng đứng như mắt loài mèo, lành lạnh lãnh khốc, khiến cô không khỏi rét run.
“Klos, Klos…” Cô lắp bắp gọi.
Klosters cúi đầu nhìn cô, tự nhiên nhìn ra được thiếu nữ thuần nhân loại đang thấp thỏm, chột dạ, bất an, ẩn ẩn có chút ỷ lại, chỉ là trong ánh mắt có chút gì đó, khiến cậu nhớ lại đoạn thời gian lúc mới đưa cô về.
Khi đó, cô giống như một chú mèo nhỏ bị vất bỏ sợ hãi bất an nhìn thế giới rộng lớn, khiến cậu ra quyết định ngay lập tức, thu liễm lại mọi tính xấu trước kia, cố làm ra vẻ nghiêm túc trầm mặc, từng bước từng bước tiếp cận cô, đánh tan sự phòng bị của cô, thậm chí giấu diếm cô thật kỹ để không có sinh vật nào có thể tiếp cận cô.
Trực giác của cậu luôn đúng, bởi vì mèo nhỏ đáng thương được cậu chiếu cố tỉ mỉ dần dần lơi lỏng phòng bị, bắt đầu tín nhiệm cậu, ỷ lại cậu, thậm chí mỉm cười với cậu, khiến cả người cô hoạt bát đầy sức sống. Đương nhiên, ngay từ lúc khởi đầu cậu đã biết, là thuần nhân loại duy nhất trong tinh tế, cô vô cùng nhỏ yếu, không thể không dựa dẫm vào cậu.
Nếu không phải cậu còn chưa trưởng thành, cậu thậm chí cảm thấy có thể gặt hái thành quả, cùng cô kết hôn. Nhưng cũng không sao, cậu sẽ nhanh chóng trưởng thành, và cô, đương nhiên là của cậu!
Klosters tự tay kéo cô đứng dậy, đột nhiên nhận thấy cô không ỷ lại thuận theo như lúc trước, ngược lại có chút né tránh, bàn tay đột ngột đặt trên tường, dùng thân hình cao lớn của bản thân vây cô lại giữa bức tường và thân mình cậu, hơi hơi cúi đầu, chóp mũi cọ đến bên thái dương của cô, trong nháy mắt, cậu cảm nhận được tin tức tố sạch sẽ ngọt ngào đặc trưng thuộc về thuần nhân loại, khiến cậu trầm mê.
Rất nhiều lần cậu đã cực kỳ kiềm chế bản thân, nhịn xuống để không làm ra chuyện gì khiến cô sợ hãi.
“Đồng Đồng, em sao vậy?” Cậu nén giọng lại cô làm ra vẻ bình thường hỏi.
Nguyên Đồng xấu hổ liếc nhìn cậu một cái, lại nhanh chóng hạ thấp tầm mắt, lắp bắp nói: “Không, không có gì, anh không cần dựa gần như thế.” Cô cảm thấy hôm nay Klosters có chút khác thường, cẩn thận không chọc giận cậu, tuy cậu chưa từng tức giận với cô nhưng trực giác mách bảo tốt nhất cô đừng làm thế.
Klosters dừng lại, tay xoa xoa tóc cô, hỏi: “Gần đây em trốn tránh tôi, tại sao thế?”
Nguyên Đồng cúi đầu nhìn mũi chân của mình, nghĩ nghĩ, rốt cuộc lấy dũng khí hỏi: “Lúc trước anh đưa tôi về nhà, chính là vì…muốn tôi cùng anh...sinh trứng?” Nói ra hai chữ “sinh trứng” này, Nguyên Đồng lại xấu hổ, ý nghĩa tương đương với “sinh con” đó.
Cô mới 17 tuổi, đến bây giờ chưa nghĩ đến chuyện này, tâm tình e thẹn trời sinh của nữ giới khiến cô rất ngại nói ra, nhưng vì tính cách người nhà họ Nguyên đều thuộc loại dám làm dám chịu khiến cô quyết định hỏi rõ ràng, không nghĩ nghẹn ở trong lòng.
Không nghe được câu trả lời của cậu, Nguyên Đồng ngẩng đầu nhìn, nhận thấy thiếu niên trước mặt đang đỏ mặt nhìn cô, thấy cô không tức giận, mới nâng mặt, chậm rãi lên tiếng.
Nguyên Đồng cũng đỏ mặt.