Ngày 28/8/2018, Buổi sáng mát mẻ, cậu chán nản ngắm nhìn đường xá nhộn nhịp những chiếc xe hơi, xe máy.
“Quen với khung cảnh thành phố chưa?”_Tú ngồi đối diện để ý em mình nãy giờ cứ ngó nhìn ra ngoài lặng thinh, cậu bắt chuyện với nó.
“Ừm, quen rồi.”_Cậu khẽ trả lời, ánh mắt ấy vẫn nhìn ra ngoài, cậu trai với vẻ mặt góc cạnh, tóc hai mái và đôi mắt u sầu, phiền muộn, người này là Anh Trí.
“Trí có muốn đi đâu chơi không? Lễ này ta cùng đi chơi đi?”
Tiên ngồi đối diện cũng vui vẻ bắt chuyện.
Trí thẳng thừng lắc đầu khiến cô có chút tổn thương, gượng cười ngồi ngay lại, Tú cũng khó xử nhẹ đặt tay lên vai cô an ủi.
“Tú, Tiên, xin lỗi nha tụi tao tới trễ, tại thằng Minh nó cứ lề mề.”
“Không sao, con An và Thư còn chưa tới mà.”_Anh Tú xua tay nói.
“Đấy, đâu trễ đâu thấy không?”_Minh hí hửng quay qua nói.
“Ờ, Tú bạn mày hả?”_Nhật nhìn Trí ngồi thinh lặng nãy giờ cậu có chút tò mò hỏi.
“À, đây Anh Trí, em họ tao, đây là hai đứa bạn tao.”
“Mày tên Trí hả? Tao là Minh.”
Minh thích thú đưa tay ra bắt tay làm quen với Anh Trí.
Nhưng người bạn mới này không có hứng thú kết bạn, cậu ta ngồi yên đó liếc nhìn Minh và Nhật rồi lơ họ đi.
Bị ăn bơ như vậy, Minh bắt đầu có chút khó chịu cậu gượng cười, lịch sự nhắc nhở.
“Nè, khi người ta đưa tay ra là muốn bắt tay làm quen đó.”
“Phiền phức.”
"Cái gì? Mày nói cái gì hả?"_Minh nóng nảy lên giọng hỏi lại, Nhật bên cạnh ngay lập tức ngăn nó lại.
"Tôi nói là mấy người phiền quá, Tú tôi chán rồi đi về đây."_Trí thẳng thừng đứng dậy bỏ đi.
Tú bất lực nhìn em họ mình rời đi cậu khẽ thở dài, Minh cũng khó chịu quay qua Tú mà cằn nhằn.
"Cái tên khốn bất cần đời đó là em mày hả? Má, cái anh mắt nó đúng khinh bỉ tụi tao luôn."
"Mày bình tĩnh lại giùm tao Minh."
Nhật vội bịt miệng Minh lại, cậu biết nó nóng tính nên cũng chẳng trách gì.
Nhưng ánh mắt Trí khi nãy, không như Minh nói, cậu cảm nhận có chút gì đó buồn rầu trong đôi mắt ấy.
"Haizz, xin lỗi vì thái độ em họ tao nha, Trí nó thực ra hiền lành lắm, chỉ là mới đây có chút chuyện xảy ra thôi."
Bố mẹ Anh Trí vừa ly dị hồi ba tháng trước, bố cậu ta ngoại tình.
Khoảnh ba tháng trước, họ ly hôn, hai mẹ con Trí lên đây ở, nhưng mẹ cậu sau đêm đầu cũng bỏ đi mất mà không để lại một lời nhắn.
Sau khi nghe câu chuyện nặng nề đó, cả hai im lặng nhìn Anh Tú.
Đặc biệt là Nhật, trong lòng cậu bây giờ vừa thương xót vừa đồng cảm, câu chuyện của Anh Trí gợi lại cho cậu nhiều kí ức không vui.
...******...
Chiều đến, Anh Trí chán nản đi dạo một vòng, cậu không biết mình nên đi đâu vì cậu vẫn chưa quen được đường phố Sài Gòn.
Cậu ngồi nghỉ chân bên một bờ sông, tựa người lên ghế đá ngắm nhìn mặt