"Con về rồi".
Trong nhà không ai đáp lại, với lại sao nhiều giày thế này, có lẽ là nhà có khách.
Cô không mấy để ý vào phòng tắm rửa.Vừa tắm ra thì bên ngoài có tiếng đập cửa.
"Chị, mau ra ăn cơm ".
Hứa Ninh với lấy khăn quấn lại mái tóc ướt.
"Đến đây ".
Nói rồi chạy ra ngoài, "Hôm nay có khách sao? ".
Hửa Thẩm Khải không đáp mà quay người bỏ đi vào bếp.
"Thằng nhóc này muốn chết sao? ".
Vừa nói cô vừa chạy lên kẹp cổ ** cậu.
"Mẹ à đập vào tay đau của con ".
Tên này ngậm máu phun người sao, Hứa Ninh không chấp với nó bỏ tay ra.
"Ninh Ninh đi học về rồi sao? ".
Hạ Chi La ngồi ở bàn ăn gọi tên cô, bên cạnh là Châu Đông và Châu Tinh Duật.
Châu Tinh Duật chăm chú ăn đến mí mắt cũng không thèm nâng lên.
Hứa Ninh mỉm cười đáp lại "Vâng".
"Đi chơi thì có chẳng phải tiểu Duật đã về từ lâu rồi sao? ".
Sa Chỉ Lôi lườm Hứa Ninh một cái rồi lại quay qua gắp thức ăn cho Châu Tinh Duật.
"Tiểu Duật cháu ăn nhiều vào một chút ".
"Cảm ơn cô Sa ".Châu Tinh Duật lễ phép cảm ơn, đồng thời cũng ghi thêm điểm trong mắt bà.
Hứa Ninh ngồi xuống cạnh Hứa Thẩm Khải, im lặng ăn.
"À hình như đều có điểm hết rồi đúng không? ".
Hứa Ninh vừa chạm răng vào miếng gà, bị câu hỏi của Sa Chỉ Lôi nên nhả lại để lại xuống bát, đũa cũng để xuống.
"Con no rồi ".
"Êy Ninh Ninh sao ăn ít như vậy, con nãy giờ mới gắp mỗi miếng gà, còn chưa ăn đã kêu no".
Hạ Chi La khó hiểu nhìn cô, Hứa Ninh cười trừ rồi lên tiếng.
"Cháu giảm cân ạ".
Nói rồi đứng lên bỏ về phòng, từ đầu đến cuối vẫn không hề biết ánh mắt của Châu Tinh Duật vẫn luôn đặt trên người mình.
...
Vài bữa sau Hứa Ninh cũng không nói chuyện được với Cố Mạn Đình và Tinh Duật, khi Tiêu Vĩ nói chuyện với cô thì liền bị Mạn Đình gắt gỏng.
Chiều hôm đó nhóm mấy người rủ nhau qua nhà Châu Tinh Duật chơi.Khi Tiêu Vĩ định lên tiếng rủ cô đi cùng thì Hứa Ninh lại cúi gầm mặt đi ra ngoài.
"Tôi đáng ghét vậy à? ".
Tiêu Vĩ bành mặt ra."Tinh Duật cản tao ".
Châu Tinh Duật cười khẩy giữ lấy vai Tiêu Vĩ, còn cậu ta thì chỉ chỉ về phía bóng lưng Hứa Ninh."Tên này, là trẻ con sao? ".
Cố Mạn Đình đạp vào chân Tiêu Vĩ mắng lớn.
Cậu ta vì đau mà mếu máo nhìn bóng lưng Mạn Đình rời đi.
"Mấy đứa con gái có thành kiền với tao sao?".
Châu Tinh Duật vỗ vai anh em an ủi.
"Không, là ai