Hứa Ninh một mình đi về, lúc đi vào một con hẻm vắng thì vừa hay đụng mặt mấy tên du côn ở trường nghề đang tụ tập.
Cô kéo mũ áo khoác lên che mặt,cố gắng đi nhanh hết sức nhưng con hẻm quá dài, phút chốc đã bị vây quanh.
"Mày xem cũng đáng yêu đấy chứ, em gái này da trắng thật ".
Hứa Ninh nhăn nhó loay hoay muốn bỏ trốn nhưng mũ áo khoác lại bị kéo lại.
"Êy, cùng nhau chơi chút chạy làm gì? ".
Chúng đụng tay đụng chân với Hứa Ninh, cô sợ hãi trấn an bản thân rồi lên tiếng.
"Buông tôi ra ", vừa nói vừa né tránh đụng chạm.
"Nhìn ngoan như vậy, ở cao trường cao trung xXx sao? ".
"Đúng rồi, một lũ cẩu như tụi mày mà dám đụng vào người yêu tao sao? ".
Lý Bạch khi này dắt đàn em đến, sau lưng cậu ta cũng phải bốn năm tên cao to, mấy người ở trường nghề đều đáng sợ vậy sao.
"Lý lão đại đây sao? nghe danh lâu như vậy giờ mới được chứng kiến ".
Lý Bạch dường như chẳng để lời tên đó vào tai lên tiếng gọi Hứa Ninh.
"Bảo bối lại đây nào ".
Cô đần mặt ra hồi lâu, cái gì mà bảo bối.
Hứa Ninh định thần tính chạy lại chỗ Lý Bạch thì lại bị kéo lại.
"Muốn đi dễ vậy sao? Đấu với tao một ván, nếu mày thắng tao sẽ thả con nhóc này".
Lý Bạch cười khinh sau một trận đấu tay đôi, tên kia mặt mày sưng húp, máu mũi chảy tèm lem.
Lý Bạch cũng bị thương không nhẹ.
"Thuốc khử trùng với trứng, cậu xử lý vết thương rồi lăn qua trứng giảm sưng khá tốt".
Hứa Ninh lo lắng đưa thuốc khử trùng và trứng luộc cho cậu ta.
Lý Bạch nhìn người con gái trước mặt ngữ điệu ngả ngớn.
"Tiểu ngốc, cậu muốn yêu đương với tôi không ".
Hứa Ninh thoáng nghệt mặt ra,rồi lớn tiếng.
"Cậu đùa cái gì vậy chứ?".
Lý Bạch bình thản lột vỏ trứng cắn một miếng "Cậu rất đáng yêu, cũng có nét rất thanh thuần, không giống Cố Mạn Đình.
Thích cậu là nói thật đấy".Hứa Ninh càng nghe càng đỏ mặt, người này là ý gì chứ.
"Trời tối rồi tôi phải về sớm, cậu cũng về sớm đi ".
Nói xong cô liền quay người bước lớn rời đi, để lại Lý Bạch cầm trái trứng cắn dở phong lưu ngồi đó.
...
Hứa Ninh về đến nhà thì trời đã lờ mờ tối,cô chẳng thèm lên tiếng đi thẳng vào phòng tắm rửa.
Hứa Yến Đinh nhìn hai mẹ con chiến tranh lạnh chỉ biết lật tờ báo rồi lắc đầu.
Hứa Thẩm Khải bên cạnh ngồi ăn bánh phụ họa thêm vài động tác nhún vai.
Tắm ra cô quấn tóc ướt lên rồi ngồi bàn học, lấy ra quyển nhật kí bị dán băng keo kín mít, cầm bút lên viết gì đó.
Tính cách của hai người họ rất giống nhau, đều có nét lạnh lùng, phong lưu, tùy tiện, nhưng Châu Tinh Duật là một học bá