Hứa Ninh dọn dẹp xong thì Điền Gia Hành cùng lúc tiến lại.
"Em gái, phòng anh sẽ ở đâu? ".
Cô nghe câu đó xong liền bắt đầu ngứa miệng:" Anh nói xem bố anh với mẹ tôi là quan hệ gì? ".
"Chẳng phải là vợ chồng chưa cưới sao? ".
Điền Gia Hành ngay lập tức đáp lại.
"Đúng a, vậy thì phòng anh ở nhà bố anh chứ đâu ở đây, mai mốt mẹ tôi cũng sẽ về nhà bố anh ".
Điền Gia Hành nghe xong thì nhìn chăm chăm vào thiếu nữ trước mặt.
"Gì đây chẳng lẽ bố anh không có nhà sao? ".Sa Chỉ Lôi đã nghe được từ đầu đến cuối, cười hắt ra rồi đi lại trước mặt Hứa Ninh.
"Trưa nay mày đừng ở nhà nữa, trước bảy giờ tối không được về nhà ".
Hứa Ninh dè chừng nhìn Sa Chỉ Lôi"Vậy con đi đấy, mẹ à xem lại người đàn ông của mẹ đi..."
"Câm miệng, còn không mau đi? ".Bà vừa nói vừa trừng cô một cái, Hứa Ninh cuối cùng cũng ngậm miệng, chạy ra khỏi nhà.
Điền Quân Xuyên khi này đi lại khoác vai Sa Chỉ Lôi.
"Con bé chẳng phải là muốn tốt cho bà sao? Bỗng nhiên bị một người đàn ông đeo bám,phận làm con không dễ chịu cũng phải".
"Bố cô ta chưa biết chuyện đã nói như vậy,chúng ta thiếu nhà sao? ".Điền Gia Hành tay đút túi quần lên tiếng.
"Nghịch tử câm miệng ".
Hứa Ninh không đi tìm Mạn Đình mà chạy về nhà.
Đi giữa hai hàng sơn trà, cảnh tượng cùng Châu Tinh Duật lại ùa về, đã 2 năm không gặp lại bóng hình đó rồi, còn muốn mơ mộng thêm chút thì suy nghĩ Châu Tinh Duật có bạn gái đã kéo cô về thực tại.
Đứng trước cửa nhà mình mà tâm trạng cô đều rất khó tả, cuối cùng cũng lấy ra chìa khóa mở cửa.
"Bố à, con về rồi ".
Hứa Yến Đinh ngồi ngoài đọc báo thấy con gái về liền chạy ra đón.
"Ninh Ninh nhà ta giỏi thật, thành thiếu nữ rồi ".
Hứa Ninh vui vẻ cơi giày, cô muốn chạy vào phòng mình lắm rồi.
"Thẩm Khải nó cứ nhất quyết giữ phòng cho con,đúng là lớn hết rồi, nhớ mấy năm trước vừa chuyển đến thì tranh giành với nhau ".
Nga Vân khi này từ trong bếp đi ra, Hứa Ninh nhìn bà ta cũng chẳng thèm chào một tiếng, quay người bỏ vào phòng.
Dù sao cũng không ưa nhau, đợt trước còn chưa cưới mà đã bắt nạt Thẩm Khải, nói cô hòa hợp với bà ta sao có thể.
"Anh xem, nó thấy em mà cái gật đầu cũng không có ".
Nga Vân tức giận chống nạnh chỉ tay vào cánh cửa đóng kín.
"Được rồi, con bé chắc nó quên thôi ".
Hứa Yến Đinh nhẹ giọng dỗ dành.
Tối đó về lại