Tuần sau Hứa Ninh chuẩn bị đồ đạc để về hẻm sơn trà, còn có cả Châu Tinh Duật và Thất Thất.
"Bố con về rồi ".
Hứa Ninh lấy chìa khóa ra trực tiếp mở cửa.
Nghe giọng cô xong thì người duy nhất xuất hiện là Hứa Thẩm Khải.
Vừa thấy em trai Hứa Ninh liền cười tươi:"Em trai lại đây chị ôm cái nào ".
"Anh Tinh Duật về cùng chị gái em sao? ".
Hứa Thẩm Khải lướt qua chị mình, cười cười hất hất đầu với anh.
"Phải, chị em muốn ôm, mau ôm cô ấy đi ".
"Tên nhóc này, còn không thèm chào chị mày một câu ".
Hứa Ninh đanh mặt nhìn em trai.
"Được rồi chào chị gái trở về ".
"Bố đâu, không có nhà sao? ".
Cô cởi dép rồi đi lại sofa ngồi xuống.
"Cùng bà ta và con riêng ra ngoài rồi ".
Hứa Ninh nghe cách nói chuyện của em trai chỉ biết mím môi.
"Nhìn hai người...!không bình thường, chẳng phải yêu đương đấy chứ?".
Quả nhiên con mắt tinh tường của em trai y hệt mẹ.
"Ừ, cô ấy là bạn gái anh ".
Châu Tinh Duật vuốt ve Thất Thất thản nhiên nói.
"Được đấy anh rể, vậy chỉ em mấy bài toán đi, đều là người cùng nhà ".
"Cậu kêu anh là gì? ".
Châu Tinh Duật nhếch mày Kiếm nhìn Hứa Thẩm Khải.
"Người nhà? "
"Không không, trước đó ".
"Anh rể sao? ".
"Chính xác, nào đưa bài tập ra đây ".
Hứa Ninh nhìn một màn này chỉ biết cười nhạt đứng dậy đi lại mở cửa phòng.
Đã hơn 4 năm rồi tất cả đều không thay đổi.
Vẫn là chiếc cửa sổ đối diện phòng Châu Tinh Duật, chiếc cặp sách xanh bơ vẫn được treo ngay ghế.
Nhìn lại khung hình chụp năm người dưới hàng sơn trà, ngày đó Châu Tinh Duật chuyển đi.
Lúc đó cô mới biết một nửa thanh xuân của mình cũng bay đi theo anh đến thành phố khác.
Lấy từ vali ra một khung ảnh năm người ở khuôn viên đại học Thanh Hoa ngày Châu Tinh Duật từ nước ngoài trở về, Hứa Ninh tốt nghiệp.
Cô khẽ vuốt ve khung hình rồi đặt xuống cạnh khung hình chụp ngày trước.
Cô sau khi rời mắt khỏi các khung ảnh, quay lại đã thấy Châu Tinh Duật khoanh tay dựa cửa đứng