Nhìn nụ cười cợt nhã đó khiến mắt cô trừng lớn:" An Cửu Dị...!anh theo dõi tôi? ".
Hứa Ninh như kích động, người này rút cuộc từ khi nào lại biến thái đến vậy?
"Ninh Ninh, bình tĩnh nào anh chỉ muốn biết em sống tốt hay không thôi mà ".
Vừa nói tay An Cửu Dị vừa đưa ra muốn chạm vào mặt Hứa Ninh liền bị một thế lực chặn lại, sức không nhẹ.
"Đàn anh này có vẻ thích để ý người của tôi nhỉ?".
Châu Tinh Duật nhếch môi khinh thường, nắm lấy cổ tay An Cửu Dị xiết chặt vài phần.
Bầu không khí càng trở nên căng thẳng, Hứa Ninh cũng vội vàng đứng dậy khoác cánh tay Châu Tinh Duật:"Châu Tinh Duật, chúng ta đi thôi ".
Giọng cô rất nhỏ, khi nói chỉ vừa đủ nghe Châu Tinh Duật thấy vậy chỉ để lại ánh mắt cảnh cáo rồi cùng Hứa Ninh rời đi.
An Cửu Dị lại bất cần ngồi xuống ghế, ánh nhìn của mọi người cũng rời đi.
Đi trên đường cô ôm chặt cánh tay anh không buông, miệng luôn trong trạng thái cong lên:"Anh về khi nào thế, đói chưa chúng ta đi ăn nhé? ".
"Ừm đói rồi muốn em nấu cho anh ăn".
"Được, vậy chúng ta đi mua nguyên liệu ".
Cô vui vẻ đồng ý.
Sau khi từ siêu thị về, Châu Tinh Duật liền đi tắm, Hứa Ninh thì vào bếp lên mạng tra cách làm món sườn xào chua ngọt.
Hơn một tiếng đồng hồ cuồi cùng cũng hoàn thành, vừa quay ra đã thấy anh đứng ở cửa bếp, cô liền cười tươi:"Xong rồi, đợi em dọn cơm chúng ta cùng ăn ".
Châu Tinh Duật khẽ nhếch môi sải bước đến chỗ cô:"Em đi tắm đi, còn cơm cứ để anh dọn"
"Vậy em đi tắm ".
Khi cô đi vào phòng tắm anh mới tùy tiện gắp một miếng sườn bỏ vào miệng, ngay lập tức, mày kiếm liền nhíu chặt lại:" Cô ấy bỏ nhầm đường thành muối sao? ".
Cả khoang miệng Châu Tinh Duật đều mặn chát, chẳng nỡ nhả ra chỉ đành nuốt xuống,tay nhanh chóng mở tủ khui một lon nước ngọt.
...
Trong bữa ăn, nhìn Châu Tinh Duật điềm tĩnh ăn món mình nấu cô liền thấy yên tâm.
Vừa gắp một miếng nếm thử liền nhăn nhó nhổ ra