Quả nhiên đến chiều đã có một tư liệu gửi đến công ty, bên trong là bằng chứng cho thấy Trần Lộ Lộ đã lấy cắp bản thiết kế của Hứa Ninh đưa cho người của công ty Chương thị."Cô...cô đừng có mà ngậm máu phun người ".
"Đừng chối chết nữa, nương theo mấy trò mèo của cô tôi không có thời gian đâu".
Hứa Ninh bất mãn rời đi, vừa ra khỏi phòng họp đã gặp Chu Kiệt, nét mặt không khỏi ngạc nhiên.
"Chu Kiệt? Cậu cũng làm ở đây sao? ".
"Phải tôi làm ở bộ phận duyệt sản phẩm, chúng ta lâu như vậy mới gặp mặt, trưa nay cùng ăn một bữa nhé?".
Chu Kiệt lịch sự lên tiếng, phong thái rất giống An Cửu Dị nhưng tính cách rất đứng đắn.
"Tại sao không chứ chúng ta đã lâu như vậy mới gặp mà ".
"Phải đó, sau ngày tốt nghiệp cao trung cậu bỗng dưng biến mất ".
Chu Kiệt nhún vai kết lể, chưa đợi Hứa Ninh đáp lại liền tiến lên trước vài bước.
"Được rồi hẹn gặp lại, giờ nghỉ trưa tôi đến đón cậu ".
Hứa Ninh thoáng mất tập trung nhưng ngay lập tức liền cười tười:"Ừm, gặp lại sau ".
Quay lại phòng làm việc,chỗ cô ngồi đều đã dọn sạch sẽ, nhìn vào nơi Trần Lộ Lộ ngồi, đồ dùng cá nhân của cô ta cũng biến mất "Thôi việc sao? ".
Hứa Ninh khẽ lầm bầm vừa kéo ghế ra, chưa ngồi xuống đã chạy xuống sánh công ty, quả nhiên Trần Lộ Lộ đang ôm thùng đồ đứng trước công ty.
Cô nhìn qua rồi tiến đến đứng cạnh Trần Lộ Lộ.
"Cô suy nghĩ lại vẫn còn kịp đấy ".
Trần Lộ Lộ nghe bên cạnh có người nói liền quay qua, miệng nhếch lên:"Đừng tỏ vẻ thương hại tôi ".
"Tôi thì không nghĩ vậy, đều là phụ nữ với nhau sao lại phải ganh đua hạ mình làm những điều hèn hạ như vậy? ".
"Vào được công ty này, ngồi lên vị trí quản lí đó đâu phải thích liền ngồi đúng chứ? Vậy nên cô suy nghĩ lại đi ".
Giọng cô từ đầu đến cuối vẫn luôn điềm tĩnh, nói xong vài câu liền quay người vào trong.
Trần Lộ Lộ như rơi vào trầm tư, đứng đó cả nửa ngày cuối cùng lại quay người bước vào sảnh."Cô nói đúng, tại sao tôi phải nhường chỗ của tôi cho người khác chứ? ".
...!
Đến giờ nghỉ trưa Chu Kiệt liền đến tìm Hứa Ninh