Cô ngồi gắp từng miếng mì nhỏ cho vào miệng, vì mì bị nở nên đương nhiên giở chết đi được.
Châu Tinh Duật cuối cùng đã tắm ra, nhìn vào tô mì đã nở của Hứa Ninh anh liền lặng lẽ nấu tô mì khác.
Điền Gia Hành khi này cũng ra về,Hứa Ninh sau khi tiễn Điền Gia Hành về liền thấy một tô mì nóng hổi khác đang đặt trên bàn.
"Sao anh lại ăn mì của em, nó đã nở hết rồi mà ".
"Nấu cho em gói khác rồi mau ăn nhanh đi "
Hứa Ninh cười tươi như hoa:"Hoàn hảo như anh sao lại thích một đứa ngốc như em thế? "
"Thích cũng phải có lý do hửm? "
"Phải đó, tại vì anh đẹp trai tài giỏi nên em mới thích anh ".Xàm đó, thông minh như anh cũng biết em nói đùa phải không.
"Vậy sao? ".
Hứa Ninh mắt chữ a mồm chữ o Nhìn anh,tên nghiêm túc đáng ghét Châu Tinh Duật này.
"Còn không mau ăn đi, lát mì nở đừng nhờ anh ăn giúp ".Hứa Ninh nghe anh nói liền quay mặt cười trừ, thì thầm "Hừ, em là người như vậy sao? ".
"Được rồi mau ăn nhanh còn đi ngủ sớm, chẳng phải mai có hẹn với Mạn Đình sao? ".
"Anh cũng đi phải không? ".
"Rảnh như em sao, phải kiếm tiền thì mới nuôi em được ".
Cô xùy một tiếng rõ to rồi tiếp tục ăn mì, sau cùng nhịn không được lên tiếng:"Em cũng kiếm được nhiều tiền đấy, nếu anh thấy khó khăn thì em nuôi anh ".
Châu Tinh Duật tùy tiện nhìn cô một cái, cười khấy:"Được rồi, em kiếm tiền thêm vài năm nữa là sẽ nuôi được anh đấy ".Hứa Ninh:"Cũng đơn giản đó chứ ".
Châu Tinh Duật sau khi ăn xong thì đứng dậy về phòng,tiếp tục công việc.
Hứa Ninh vẫn ngồi đó dằm tô mì cả nửa ngày mới ăn xong, "Thất Thất ngủ mới dậy sao? ".Cô vừa rửa bát đũa xong thì gặp Thất Thất đang vươn vai trên bàn ăn liền đi lại bế vào lòng.
"Chị lấy đồ ăn cho em nhé, nhưng mà em nặng quá rồi đó ".
"meo~"
Một người một mèo nói qua nói lại, cô thật sự xem Thất Thất là con người sao, vô tri nói chuyện như có thể hiểu được tiếng mèo.
"Em chỉ được ăn ít thôi đấy, em đã mập lắm rồi "
"meo~"
Lân la trong bếp cả buổi tối cuối cùng cũng chịu vệ sinh cá nhân