Ngủ một giấc cuối cùng cô cũng chịu tỉnh,nhìn Cố Mạn Đình sưng húp mắt ngồi một bên làm Hứa Ninh có chút giật mình.
"Cậu sao thế, tớ chỉ ngủ thôi mà".
Có điều phần vai và cánh tay trái có chút nhức.
"Ninh Ninh, cậu đau lắm đúng không? ".Chưa hỏi xong đã muốn khóc đến nơi rồi, Hứa Ninh thấy vậy vội vàng ngăn lại:"Ây dô, sao lại khóc, tớ có bị làm sao đâu, bây giờ tớ đói rồi, muốn ăn sủi cảo ".
"Được vậy tớ đi mua giúp cậu ".
Cố Mạn Đình vẫn mếu máo quay người bỏ đi, một lúc sau Châu Tinh Duật đi vào với bịch cháo trắng.
"Cháo trắng sao? ".
Hứa Ninh mày nhăn nhó nhìn anh.
"Nhăn cái gì, phải ăn cho hết đấy " Châu Tinh Duật nói xong thì đổ cháo ra bát đưa đến trước mặt cô, nhìn bát cháo trắng nhạt nhẽo khiến cô mấy năm không đụng đến cũng phát ngán.
Vừa hay Cố Mạn Đình đã mua sủi cảo về.
"Ninh Ninh tớ mua sủi cảo về rồi ".
Cố Mạn Đình tông cửa vào phòng bệnh, vẻ mặt hào hứng.
Hứa Ninh nghe xong liền đặt bát cháo sang một bên, mặt lấy lại sức sống:"Thật sao? "
"ừm, sủi cảo rất bự luôn,đương nhiên là không có hành "
"Quảng cáo xong chưa? ".
Châu Tinh Duật khi này mới tùy tiện lên tiếng, mắt nhìn Cố Mạn Đinh phán xét.
"Ờm...đương nhiên xong rồi "
"Tốt, vậy thì xách về tẩm bổ cho tên não tàn kia đi ".
Ý nói Dạ Tiêu Vĩ, không có mặt vẫn bị nêu danh.
"Hả? " Cả Hứa Ninh và Cố Mạn Đình đều khó hiểu thốt lên một tiếng.
"Ninh có đồ ăn rồi, cậu mang về đi, đang có thai vậy nên chú ý an toàn"
"Này, em muốn ăn sủi cảo, anh làm gì vậy? ".Hứa Ninh mi tâm nhíu chặt, bĩu môi.
Anh cũng chẳng nhiều lời, ra hiệu cho Cố Mạn Đình rời đi, đồng thời lấy điện thoại nhấn số."Mau đến mà đón vợ chưa cưới của mày về đi "
"Chẳng phải cô ấy bảo sẽ ở lại cùng tiểu ngốc sao? "
"Mau đón về "
"biết rồi "
Hứa Ninh tay khuấy khuấy bát cháo, bành mặt nhìn Cố Mạn Đình xách túi sủi cảo rời đi.
"Anh cho xong đi, còn phải uống thuốc nữa ".
"Vâng vâng