Châu Tinh Duật không đáp lại, cúi người hôn nhẹ lên môi của Hứa Ninh.
"Vợ của Châu Tinh Duật đây quả nhiên là mĩ nữ ".
Cô khẽ phủi đầu vai anh, mặt vì cách xưng hô của anh mà có chút đỏ:"Dẻo miệng, mà ai làm vợ anh chứ? ".
"Được rồi, em đi cho Thất Thất ăn đây ".
Nói rồi cô rời khỏi vòng tay anh, đi lại bế Thất Thất đang nằm trên giường ra ngoài.
"Hôm nay chúng ta sẽ về trễ lắm đấy, đồ ăn sẽ để đây cho em nhé, nếu ăn xong thì vào phòng ngủ nhé"
"meo~".
Đang đổ thức ăn cho Thất Thất thì điện thoại có người gọi đến.
Không cần nhìn cũng có thể đoán đó là ai, Hứa Ninh quay đầu gọi Châu Tinh Duật:"Chúng ta mau đi thôi, Đình Đình hối nhanh như vậy "
"alo "
"Ninh Ninh, sao cậu đến trễ thế?"
"Được rồi tụi tớ đang trên đường đến, cậu có muốn ăn gì không?"
"Đương nhiên rồi, tớ đang đói chết ".Giọng Cố Mạn Đình mếu đến mức khiến cô còn chán nản" Được rồi, lát mua màn thầu cùng trứng kho cho cậu nhé? "
"Một ly sữa đậu nành cùng quẩy chiên nữa ".
Cố Mạn Đình nói với thêm một câu, Hứa Ninh chỉ biết bất lực lên tiếng:"Rồi rồi bảo bối, chịu khó đợi một lát ".
"Không thành vấn đề "
Cuộc nói chuyện kết thúc, Hứa Ninh vội vàng xỏ giày cao gót vào, luống cuống đến quên cả túi, cũng may Châu Tinh Duật đã mang xuống xe từ trước giúp cô.
"Xửa lại tính hấp tấp của em đi, đeo giày cao gót rồi chạy, vấp có ngày ".
Anh điều khiển tay lái, lải nhải bên tai khiến cô nhức cả đầu:"Vâng vâng vâng, anh dừng lại được rồi "
Châu Tinh Duật:"..."
...
"Bảo bối, mình mua đồ ăn đến cho cậu rồi đây".
Vừa đến Hứa Ninh đã vội vàng chạy vào với Cố Mạn Đình.
"A, đói chết mất ".
Cố Mạn Đình nhận lấy đồ ăn, ngay lập tức gắp miếng quẩy chiên.
"Nhanh thật, mới ngày nào thôi mà giờ đã lấy chồng rồi " Hứa Ninh cười cười thở dài.
"Cậu đó, lát nữa nhớ bắt hoa cho chuẩn vào rồi nhanh nhanh cùng tên ngạo mạn này kết hôn đi